Thất Hoàng tử Ký:
1
Thái tử cài một nội gián bên cạnh ta.
Ta phái ám vệ mạnh nhất trong phủ đi theo dõi quan sát hắn.
Quan sát thấy... mỗi ngày hắn ngoài ăn ra thì chỉ có ngủ.
Đây là loại phương thức mê hoặc người kiểu mới gì vậy.
Quản gia nói hắn một bữa có thể ăn phần ăn của năm người.
Chẳng lẽ là Thái tử nuôi không nổi nên mới tặng cho ta sao?
2
Sau mấy ngày quan sát nghiêm túc.
Hắn có lẽ... đầu óc có chút vấn đề.
Hắn đã ăn luôn chim bồ câu đưa tin của Thái tử.
Lại còn ném thẳng tờ giấy truyền tin đi nữa?!
Để không đánh rắn động cỏ, ta chỉ có thể âm thầm bù lại con bồ câu cho hắn.
Có lúc ta thật sự muốn nói với hắn:
Không thể ngừng ăn được sao, bồ câu của Bản cung sắp hết rồi.
3
Gần đây ta phát hiện tên ngốc nhỏ này có chút đáng yêu.
Hắn mỗi ngày sẽ đi vườn hoa hái vài bông hoa, đặt chúng trong phòng làm vật trang trí.
Một mình hắn trang trí căn phòng nhỏ của mình rất ấm cúng.
Thật đáng yêu.
4
Ta quyết định để hắn làm thị vệ thân cận của ta.
Cho dù là muốn thăm dò cơ mật gì, cũng phải tiếp cận ta trước chứ.
Cho ngươi cơ hội, ngươi cứ lén lút vui mừng đi tên ngốc nhỏ.
Nhưng khi ta nói chuyện này với hắn, hắn lại không vui.
Ngươi còn nhớ ngươi đến đây để làm gì không?
5
Sao hắn lại sống ung dung tự tại đến thế?
Lại còn suýt ngủ gật lúc ta đang bàn việc.
Có nhàm chán đến vậy sao?
Ta cùng hắn thưởng trà.
Hắn nói trà rất đắng, hắn không thích.
Hắn thích ngọt.
Ta có chút hoảng hốt, ta cũng thích ngọt.
Nhưng không biết từ khi nào, ta chỉ uống trà đắng.
Có lẽ là từ lúc mẫu phi chết.
Tên ngốc nhỏ phải luôn uống đồ ngọt.
6
Ta phát hiện ta ngày càng để tâm đến tên ngốc nhỏ.
Thấy hắn nói chuyện với Thái tử, ta tức đến bảy lỗ phun khói.
Hừ, tên ngốc nhỏ hai lòng.
Một người nhận hai phần lương có sướng không hả.
7
Ta lại lại lại bị ám sát.
Lại là Thái tử.
Tên ngốc nhỏ anh hùng cứu mỹ nhân, xuất hiện kinh diễm.
Nhưng hắn lại thả mấy tên thích khách đó đi, còn nói là người quen của hắn.
Thúc có thể nhịn, thẩm không thể nhịn.
Ta rất tức giận.
Nhưng tên ngốc nhỏ nói ta là quan trọng nhất.
Thôi được, nể mặt ngươi biết dỗ dành người, thúc và thẩm đều nhịn đi.
8
Cái tên Hoàng đế chó c.h.ế.t kia dám đánh ta!
Ngươi xứng sao? Dám dùng bàn tay cành cây khô của ngươi chạm vào khuôn mặt kiều quý của ta.
Sớm muộn gì cũng làm thịt ngươi.
Ta hậm hực về nhà, còn phải mỉm cười, càng tức hơn.
Nhưng tên ngốc nhỏ nói sẽ giúp ta c.h.é.m đầu tên Hoàng đế chó chết.
Haiz, cũng không còn giận lắm.
9
Ta nói thật, lần này tên Hoàng đế chó c.h.ế.t ngươi chắc chắn phải chết.
10
Hôm nay là ngày giỗ của mẫu phi.
Ta luôn nhớ đến m.á.u tươi khắp sàn ở điện Thừa Ân.
Mẫu phi sẽ không bao giờ xoa đầu gọi ta là Cẩn Nhi nữa.
Đế vương luôn vô tình, hắn vì binh quyền mà đối xử tốt với mẫu phi, dệt cho mẫu phi một chiếc lồng mang tên tình yêu.
Nhưng người bị nhốt chết, chỉ có mẫu phi.
Sĩ chi đạm hề, do khả thuyết dã. Nữ chi đạm hề, bất khả thuyết dã. (Chàng trai đắm say, còn có thể thuyết phục. Cô gái đắm say, không thể thuyết phục.)
Không thể thuyết phục.
11
Cuối cùng ta cũng trở thành Hoàng đế của thiên hạ này.
May mắn bên cạnh có Thập Nhất bầu bạn với ta.
12
Ta đã phạm sai lầm lớn.
Quyền lực nắm trong tay lâu quá, ta suýt chút nữa quên mất sơ tâm ban đầu vì sao lại muốn có được quyền lực này.
Ta tự cho mình là thông minh, nhưng chợt nhận ra, Thập Nhất mới là người thông minh thực sự.
Nhìn đôi mắt trong veo từ đầu đến cuối của Thập Nhất, ta đè nén sự sợ hãi dưới đáy lòng, ôm chặt lấy hắn.
May mắn có Thập Nhất, may mắn có Thập Nhất.
13
Thập Nhất nói nếu hắn muốn đi, sẽ nói cho ta biết trước.
May mắn là ta luôn làm rất tốt.
Ta đã bồi dưỡng được người kế nhiệm.
Cũng đã loại bỏ hết những tệ nạn đã hằn sâu của Đại Hạ.
Lịch sử mới hãy để người mới viết nên.
Ta dứt khoát chọn thoái vị.
Hoàng cung đã giam cầm Thập Nhất quá lâu, người có nội tâm thuần khiết không nên bị giam trong tường cung đầy bùn lầy.
Ta nên cùng Thập Nhất đi xem Giang Nam mưa khói, đi xem Gobi mênh mông, đi xem đất nước mà ta đã tự tay cai trị.
14
Ta và Thập Nhất đều đã trở thành lão già.
Nhớ lại câu nói kinh thiên động địa lúc gặp nhau lần đầu, ta vẫn muốn cười.
"Thập Nhất, ngươi sẽ mãi mãi ở bên ta chứ?"
Ta lại hỏi hắn.
Lần này hắn không nói sẽ đi nữa.
Gật đầu.
Nhưng lần này ta phải đi rồi.
Ta nghe thấy tiếng chủy thủ đ.â.m vào da thịt.
Thập Nhất ôm chặt ta.
"Ta đi cùng ngươi."
Ta nghe thấy hắn nói.
end.
