ÁM VỆ CHỈ MUỐN ĂN NO AI NGỜ LẠI TRỞ THÀNH HOÀNG HẬU

Chương 2

Đến phủ Thất hoàng tử, ta đi tìm Thất hoàng tử bẩm báo.

Thất hoàng tử vẫn mỉm cười, dùng ngữ khí ôn hòa bảo quản gia dẫn ta đến chỗ ở.

Quản gia dẫn ta đi, nhưng ta thực sự hơi đói rồi.

"Thất hoàng tử nói lời có tính không?"

Ta hỏi.

Thất hoàng tử gật đầu, đương nhiên là có tính.

"Vậy bây giờ ta có thể đi ăn cơm không?"

Nụ cười của Thất hoàng tử khựng lại một chút, rồi hắn vẫn phất tay bảo quản gia dẫn ta đi ăn.

Ta hớn hở theo quản gia đi.

Sau khi ta ăn thêm một chén cơm nữa, quản gia cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng.

"Vẫn chưa no sao?"

Ta cảnh giác ngẩng đầu, nhìn đống chén đĩa chồng chất bên cạnh mình.

"Thất hoàng tử nói đảm bảo no bụng."

Quản gia không nói gì thêm. Ta nhìn hắn, nhanh chóng dọn sạch chỗ thức ăn còn lại.

Ta lau miệng, đứng dậy.

"Ta ăn no rồi, đi thôi."

Quản gia dẫn ta đến chỗ ở.

Đó là một căn nhà rất rộng rãi.

Mắt ta sáng rực, phòng đơn!

"Chỉ một mình ta ở thôi sao?"

Quản gia gật đầu xác nhận. Ta sung sướng bước vào phòng.

Thật tốt, Thất hoàng tử quả là người tốt.

Sau khi quản gia đi, ta đi đi lại lại trong phòng, ngắm nghía căn phòng lớn của mình.

Cuối cùng không cần phải chen chúc mấy người trên một cái giường nữa rồi.

Ta ngủ một giấc thật ngon lành, sáng hôm sau lại mở bụng ăn một bữa no nê.

Ta xoa xoa bụng, nên đi tìm Thất hoàng tử kiếm chút việc để làm thôi.

Trong lúc đi, ta phát hiện có người đi theo mình. Ta liếc mắt một cái, không để tâm.

Ừm, tên này ta đánh thắng được.

 

back top