BETA MANG THAI CON CỦA THƯỢNG TƯỚNG MẮC CHỨNG PHÂN LIỆT

Chương 16

Những ngày tháng cứ trôi qua mơ hồ.

Gần đây tôi cảm thấy hơi đuối sức, luôn thấy cơ thể có chút suy nhược.

Kiểm tra một chút thì phát hiện, đứa bé cần pheromone của bố nó, với số lượng lớn.

Thế là, Tưởng Triệt trực tiếp chuyển đến phòng tôi. Tôi ngủ giường, anh ấy ngủ dưới sàn.

Một ngày nọ, tôi tỉnh dậy trong vòng tay Tưởng Triệt, tôi biết, nhân cách thứ hai đã xuất hiện.

"Tỉnh rồi à?"

Tôi ngáp một cái, gật đầu.

"Tôi đã gọi đồ ăn sáng cho cậu rồi, lát nữa cậu dậy ăn, tôi đi họp trước đây."

Tôi xua tay: "Tạm biệt."

Đến khi tan làm buổi tối, vừa vào phòng tôi đã thấy Tưởng Triệt đang cầm một cuốn sổ ngẩn người.

Tôi bước tới ngồi vắt vẻo trên đùi anh ta: "Sao thế?"

"Tưởng Triệt đã cầu hôn em à?"

Tôi buột miệng: "Sao anh biết?"

"Anh ta đã viết chi tiết lại cho anh rồi, và anh ta bảo anh thuyết phục em kết hôn."

Tôi muốn tụt xuống khỏi đùi anh ta, tôi hơi căng thẳng và chột dạ.

Nhưng anh ta trực tiếp ôm lấy eo tôi, kéo tôi sát lại hơn.

"Lận Ngôn, đừng tưởng anh không biết em đang nghĩ gì."

"Em nghĩ gì cơ?"

"Em có phải muốn sinh con xong rồi bỏ rơi anh không?"

Tôi kinh hãi, sao anh ta biết?

"Ngay từ đầu, em căn bản không hề chuẩn bị chịu trách nhiệm với anh đúng không? Em chỉ thuần túy muốn ngủ với anh, thậm chí sau này mang thai cũng là cố ý. Em muốn có một đứa con mang huyết mạch mạnh mẽ, tốt nhất đứa bé đó còn mang dòng m.á.u của em. Và sự xuất hiện của anh vừa hay đã cho em cơ hội đó."

Anh ta véo cằm tôi ngẩng lên: "Nếu không phải bác sĩ nói với em là đứa bé có thể cần pheromone của anh, em có lẽ đã trực tiếp giấu đi sự tồn tại của con, và lúc đó đã đá anh đi rồi."

"Dù sao, em chính là một Beta m.á.u lạnh vô tình như vậy."

Sao lại còn công kích cá nhân thế này?

"Anh đã biết lý do tại sao em đến bên anh làm phó tá rồi, thân là Thiếu tướng mà phải làm người giám sát hình người bên cạnh anh, quả thực ủy khuất cho em."

"Nhưng anh không quan tâm. Lý do em đến bên anh là gì, anh không quan tâm. Em có thực sự thích anh hay không, anh cũng không quan tâm. Anh chỉ muốn biết, em có thể coi như tội nghiệp anh, mà kết hôn với anh được không?"

Hả?

"Anh mỗi tháng chỉ xuất hiện một lần, mỗi lần nhiều nhất là năm ngày. Dù anh có muốn chăm sóc em và con thì cũng lực bất tòng tâm. Nhưng nếu kết hôn rồi, anh và Tưởng Triệt có thể thay nhau chăm sóc hai mẹ con, huống chi anh ta thích em đến vậy. Sau này sinh con xong em cũng có thể ly hôn, anh ta sẽ nghe theo em thôi."

"Chúng ta cho đứa bé một danh phận hợp pháp, lợi dụng Tưởng Triệt để phục vụ em. Đợi sau này chúng ta không cần anh ta nữa thì ly hôn, được không?"

Tôi suýt nữa bị anh ta thuyết phục, nhưng: "Như vậy không công bằng với anh ấy."

Anh ta cầm cuốn sổ bên cạnh lên: "Em xem, anh ta cam tâm tình nguyện này. Sợ em khó chịu trong thai kỳ, muốn ở bên cạnh chăm sóc em. Thậm chí anh ta có thể chấp nhận sau khi đứa bé sinh ra, hoàn toàn rút về làm bạn bè."

"Em cứ coi như, thương hại anh... hai người, được không?"

Tôi tựa đầu vào vai anh ta.

Cũng không phải là không được.

 

 

 

back top