Suy nghĩ một chút, tôi vẫn phải nói rõ ràng với Thương Hiểu.
Một cái hố tôi sẽ không ngã vào lần thứ ba.
"Cậu nhỏ."
Tôi hít sâu một hơi, đối diện với ánh mắt Thương Hiểu, "Cháu nghĩ, chúng ta như thế này là không đúng."
"Chỗ nào không đúng?"
cậu nhỏ đặt muỗng xuống, rất kiên nhẫn nhìn tôi.
"... Quan hệ không đúng."
Tôi vừa nói, ánh mắt không kiểm soát được mà quét qua cơ bắp trên cánh tay Thương Hiểu, "Trước đây cháu thích cậu, là cháu sai. Chuyện yêu qua mạng này cũng coi như lỗi của cháu."
"Cậu vẫn là cậu nhỏ của cháu."
Miệng nói, mắt lại nhìn chằm chằm Thương Hiểu.
Cơ bắp cánh tay Thương Hiểu không quá to, vừa phải.
Là loại rất đẹp.
À đúng rồi... cơ mỏng.
Khối cơ n.g.ự.c căng phồng cũng muốn người ta sờ một cái.
Không biết có mềm không.
Tiếc quá.
Không sờ được.
Cũng không biết cơ bụng có cứng không.
Tôi lười, từ nhỏ tập thể dục đối với tôi như lấy mạng vậy.
Những người khác trong ký túc xá đều đi phòng gym, quyết tâm luyện ra cơ bắp.
Tôi thì lười.
"Cậu nhỏ?" Thương Hiểu cười như không cười.
Tôi giật mình, miễn cưỡng thu ánh mắt đang dán chặt trên người cậu nhỏ lại.
Nuốt nước bọt, "Đúng vậy."
"Chúng ta... không hợp."
"Không đạo đức."
Nói bừa khiến tôi có chút chột dạ.
Thương Hiểu lại bắt đầu giở trò vô lại, "Tôi không đồng ý chia tay."
"Giang Tụng, chia tay là do em đơn phương."
"Bây giờ tôi vẫn là bạn trai em."
"Tôi và em cũng không có quan hệ huyết thống."
