BỊ CẬU NHỎ TỪ CHỐI, LẠI PHÁT HIỆN ĐỐI TƯỢNG YÊU QUA MẠNG LÀ CẬU ẤY

Chương 27

Về chuyện của hai chúng tôi.

Thương Hiểu giấu tôi đi xin lỗi bà ngoại và mẹ tôi.

Bà ngoại tôi gần 90 tuổi, vẫn có thể vung gậy đánh Thương Hiểu hai cái.

Thương Hiểu cũng không né.

Mẹ tôi hai ngày không chợp mắt.

Cuối tuần về nhà, ánh mắt mọi người nhìn tôi đều khác lạ.

Ngay cả trên bàn ăn, Thương Hiểu công khai gắp thức ăn cho tôi, họ cũng không phản ứng.

Chỉ là vẻ mặt nhìn tôi có chút kỳ quái.

Mẹ tôi luôn là một nữ cường nhân trong sự nghiệp, chuyện gì cũng đã từng thấy qua.

Khó chấp nhận, nhưng vẫn chấp nhận rất nhanh.

Bà ngoại thở dài một hơi, đau lòng gắp cho tôi một miếng thịt.

"Tiểu Tụng, bồi bổ cơ thể đi."

Tôi: ?

Tuy ngơ ngác.

Tôi vẫn ngoan ngoãn ăn miếng thịt kho tàu đó.

"Cháu cảm ơn bà ngoại."

Bà lẩm bẩm một câu, "Sắp xuống lỗ rồi còn phải chịu cú sốc này, chẳng coi bà già này ra gì cả."

Tôi: ?

Cú sốc gì cơ?

Tại sao tôi lại chẳng biết gì cả.

Cho đến khi Thương Hiểu đưa tôi về nhà, cậu nhỏ mới nói với tôi, mọi người đều đã biết rồi.

Giọng tôi bị lạc, "Cái gì?"

Thương Hiểu lặp lại một lần nữa.

Hèn chi tôi cứ thấy có gì đó không đúng.

Còn bồi bổ cơ thể.

Nhìn chiếc xe dừng trước nhà Thương Hiểu, tôi bình tĩnh lại.

"Không phải nói về nhà sao?"

"Đây cũng là nhà cháu."

 

 

 

back top