Suốt một tuần liên tục, Thương Hiểu đổi nick phụ để kết bạn với tôi.
Sau khi thêm vào, tôi lại phát hiện ra và xóa đi.
Về đến nhà, mẹ tôi nói Thương Hiểu sẽ tạm thời ở đây một thời gian.
Nhà tôi gần công ty cậu nhỏ.
"Vừa hay hai ngày nay mẹ phải đi công tác, cậu nhỏ sẽ ở nhà chăm sóc con."
Mẹ tôi không thấy nụ cười trên mặt tôi dần biến mất, "Nghe thấy không?"
Tôi cười khà khà, dường như thấy Thần Chết đang vẫy gọi tôi.
Phòng của Thương Hiểu ở ngay cạnh phòng tôi.
Lo lắng hoảng sợ suốt hai ngày.
Thấy Thương Hiểu không có biểu hiện gì khác lạ.
Trái tim tôi đã yên ổn trở lại trong lồng ngực.
Phải thừa nhận, Thương Hiểu chăm sóc tôi rất chu đáo.
Ba bữa ăn hàng ngày đều do cậu nhỏ tự tay làm.
Và đều là những món tôi thích ăn.
"Cậu nhỏ, người yêu... của cậu thế nào rồi?" Tôi do dự hỏi.
Thương Hiểu không ngẩng đầu lên, "Chuyện đó không liên quan đến em."
Xem ra vẫn còn đang tức giận.
Ăn cơm xong, tôi thay quần áo ra ngoài.
"Cậu nhỏ, tối nay có thể cháu sẽ về muộn, cậu ngủ trước đi, không cần đợi cháu."
Hôm nay là sinh nhật bạn cùng phòng Chu Hằng, tụi nó tổ chức một buổi tiệc.
Đến nơi, mấy thằng rùa con này đã chuẩn bị "quẩy" lên rồi.
"Con trai! Mày đến rồi à?!" Chu Hằng lao đến muốn ôm tôi, bị tôi né đi.
Nó lập tức tỏ vẻ tủi thân.
Tôi đưa quà, nó ngay lập tức nhảy dựng lên.
"Cái tai nghe tao muốn! Đậu má, Bố yêu mày!"
"Tối nay đừng có chuốc rượu tao là được."
Tôi có thể uống, thường là ba thằng chuốc một mình tôi.
Chờ tôi gục xuống mới hài lòng.
Chu Hằng xua tay, "Không đâu."
Nhưng khi bắt đầu uống, thằng cháu này trở mặt không nhận người thân.
Chơi trò chơi cố tình nhắm vào tôi.
Cứ đến lượt tôi là nó lại mở trò.
Thấy tôi lại uống cạn một ly.
Nó cười hềnh hệch.
Tôi nhướng mày, "Mày đã từ cấp con trai xuống cấp cháu trai rồi đấy."
Nó không quan tâm.
Ngược lại, Tô Vũ và Trương Huyền thì cười rộ lên.
Lúc về, tôi say đến mức không đứng vững.
Đèn phòng khách vẫn bật.
Chiếu vào mắt rất chói.
Trên ghế sofa còn có người đang ngồi.
Là Thương Hiểu.
Bị chuốc rượu hơi choáng, tôi dựa vào tường đứng một lúc.
Trước mắt đột nhiên tối sầm, ngẩng đầu lên thấy là Thương Hiểu.
"Uống bao nhiêu rồi?" cậu nhỏ cau mày, "Uống say đến mức này còn ra dáng sinh viên không hả?"
