CHIM HOÀNG YẾN CỦA KIM CHỦ LÀM TINH

Chương 7

Là người thừa kế của Hoắc gia, Tổng giám đốc của Tập đoàn Chính Tụng, tôi luôn được mọi người săn đón.

Gặp Lan Dao dám hết lần này đến lần khác bật lại tôi, đây là lần đầu tiên.

Tôi siết chặt nắm đ.ấ.m nghiến răng nghiến lợi, tự nhủ phải nhẫn nhịn, gương mặt này thật sự rất đẹp, nể mặt gương mặt này, tha thứ cho sự vô lễ của cậu ta.

Tôi vốn đã tự an ủi xong rồi, kết quả trước khi vào phòng tắm, Lan Dao lại buông lời châm chọc: “Mẹ nó. Kỹ thuật hôn dở tệ, cắn rách cả môi tôi rồi này.”

Nếu lời này mà còn nhịn, Hoắc Minh Trinh tôi không phải đàn ông.

Tôi lao tới ôm cậu ta lên, ném thẳng vào bồn tắm, bóp cổ cậu ta buộc cậu ta ngẩng đầu lên và cưỡng hôn.

Trong khoảnh khắc đổi hơi, Lan Dao vịn mép bồn tắm trừng mắt nhìn tôi: “Anh làm gì?”

Tôi véo cằm cậu ta, cắn nhẹ lên vành tai cậu ta, hài lòng nói: “Còn làm gì nữa, đương nhiên là làm cậu rồi.”

Tôi chặn lại cái miệng liến thoắng của cậu ta, bàn tay lớn lướt qua eo cậu ta, rồi trượt xuống thắt lưng quần.

Thật tình mà nói, thuần phục con ch.ó nhỏ điên cuồng này tốn của tôi không ít công sức.

Tôi kiềm chế chân cậu ta, cậu ta lại dùng tay phản kháng.

Dùng dây thắt lưng trói tay cậu ta, cậu ta còn cái miệng để cắn.

Khi cậu ta cắn một miếng vào cổ tôi, tôi suýt chút nữa không kiểm soát được mà để cậu nhóc này làm loạn.

Tôi tăng thêm lực ở tay, véo mạnh vào n.g.ự.c cậu ta: “Cậu an phận một chút đi, đừng quên tôi hiện tại là kim chủ của cậu, còn làm loạn nữa tôi sẽ không giúp cậu trả nợ nặng lãi đâu.”

Câu này không biết đã chọc trúng điểm cười nào của cậu ta, cậu ta nằm trong lòng tôi cười đến mức thở không nổi.

Cười xong lại bắt đầu thay đổi chiến lược, quyến rũ tôi. Cậu ta thè lưỡi l.i.ế.m từ xương hàm tôi xuống, đến xương quai xanh, đến cơ ngực.

Dùng răng từ từ cởi cúc áo, đặt đầu lên n.g.ự.c tôi, má áp vào lồng n.g.ự.c tôi, yếu ớt mở miệng: “Vậy anh trai phải đối xử tốt với tôi một chút, tôi lần đầu nên hơi sợ.”

Vẻ mềm yếu của cậu ta lại rất hợp với gương mặt này, như thể cậu ta vốn là một người có tính cách dịu dàng.

Cậu ta gối lên khiến tôi xao xuyến, phía dưới có phản ứng.

Lòng tôi cũng mềm nhũn ra, tôi vuốt ve khuôn mặt cậu ta an ủi: “Yên tâm, tôi sẽ rất dịu dàng.”

Tôi đã quá chủ quan, quá mất cảnh giác.

 

 

back top