Lúc vào phòng thay đồ, tôi không nhịn được cúi xuống tự đánh giá kích thước của mình.
Rõ ràng là rất hùng vĩ mà, sao cậu nhóc đó lại bảo tôi chỉ được cái mã ngoài.
Lẽ nào tôi tệ thật? Điều này quá tổn thương lòng tự trọng đàn ông.
Thế là trong suốt cuộc họp tôi cứ thất thần, nghĩ cách tìm Lan Dao để kiểm chứng lại khả năng của mình.
Mãi đến khi tan làm về nhà, nhìn thấy cậu nhóc không có nhà.
Gọi điện thoại, Lan Dao làu bàu: “Gì, có gì nói nhanh, có rắm xả lẹ.”
Tôi thật sự muốn xé toạc cái miệng thối tha của cậu ta.
“Cậu quên tôi bây giờ là kim chủ của cậu rồi à, có ai nói chuyện với kim chủ như cậu không? Còn nữa, cậu đang ở đâu, về nhà ngay cho tôi.”
Lan Dao miễn cưỡng đồng ý tối nay sẽ về.
Nhưng cho đến khi tôi tắm rửa xong, rồi trả lời thêm một email công việc, cậu nhóc vẫn chưa về.
Gọi lại lần nữa, cậu ta dứt khoát không nghe máy.
Tức c.h.ế.t tôi mà.
Tôi cảm thấy vị trí của tôi và cậu ta đã bị đảo ngược, cậu ta mới giống kim chủ, còn tôi thì như con chim hoàng yến đang đợi cậu ta lâm hạnh.
Lẽ nào tôi ném tiền chưa đủ?
Thế là tôi gọi điện cho chú Tăng: “Chú Tăng, đã giải quyết xong hết nợ nần của Lan Dao chưa?”
“Dạ rồi thưa ông chủ, đã giải quyết xong. Chính tay tôi đi làm, ngài yên tâm.”
“Vậy chú chuyển thêm ba trăm vạn vào thẻ của Lan Dao.”
Chú Tăng dừng lại một giây: “Ông chủ, điều này… Vâng thưa ông chủ, tôi sẽ làm ngay.”
Xem đồng hồ đã là mười giờ đêm, không biết cậu nhóc này tối nay có về nữa không.
Nằm trên giường, trong đầu tôi toàn là những chuyện vụn vặt về lần đầu tiên với Lan Dao tối qua.
Tối qua không chỉ là lần đầu của Lan Dao, mà cũng là lần đầu của tôi. Tôi tự thấy mình thể hiện không tồi, không ngờ cậu nhóc đó lại bảo tôi chỉ được cái mã ngoài.
Nghĩ đến đây, tôi nghiến răng trèo dậy, mở máy tính lên mạng tìm kiếm.
