Đứa trẻ giống hệt kẻ thù không đội trời chung cứ gọi tôi là mama

Chương 1

Tôi ra ngoài mua đồ ăn thì gặp hotboy học đường Alpha Ôn Dạng đang tỏ tình với Hạ Dữ.

Tôi quay lưng bỏ đi, nhưng càng nghĩ càng thấy tức.

Rõ ràng tôi và Hạ Dữ đều nổi tiếng như nhau, đều ưu tú như nhau, đều là Alpha, tại sao hotboy học đường lại chọn hắn mà không chọn tôi!

Mấy ngày trước, thằng bạn thân còn rêu rao rằng Ôn Dạng sắp tỏ tình với tôi, hại tôi phải tập luyện mấy ngày cách từ chối sao cho thật ngầu.

Ai ngờ hôm nay lại không dùng đến!

Trong lòng uất hận, tôi đá bay một viên đá cuội nhỏ.

Viên đá bay lên, đập trúng trán một đứa trẻ.

Lòng tôi kinh hãi, vội vàng chạy tới, chỉ thấy đứa trẻ đang ngồi xổm dưới đất, hai bàn tay nhỏ bụ bẫm ôm lấy trán: “Oa oa, đá bay tới đập con.”

“Oa oa, Ma ma đâu rồi?”

Lại gần, tôi thấy nó mở to đôi mắt đẫm lệ, trên trán đỏ ửng một mảng.

Thấy tôi, nó vừa khóc vừa nhào tới: “Ma ma! Đá đập con!”

Tôi kinh ngạc nhìn nó, sao đứa trẻ này lại giống Hạ Dữ đến thế, cứ như đúc ra từ một khuôn.

Trong đầu tôi loé lên một tia sáng, nghĩ ra một mẹo hay để phá hỏng buổi hẹn hò của hắn.

Hắn đã cướp mất vị trí thủ khoa và học bổng của tôi, thì đừng trách tôi tâm tư độc địa!

Tôi cười khẩy, lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Dữ, tiện miệng dỗ đứa bé: “Đợi chút, con trai, ta gọi cho ba con.”

Nó đột nhiên ngừng khóc, tự lau nước mắt: “Ba ba ở đâu?”

Tôi quá phấn khích nên không nghe rõ thằng nhóc vẫn luôn gọi tôi là “Ma ma”.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối.

Tôi hắng giọng: “Hạ Dữ, Ôn Dạng còn ở đó không?”

Giọng hắn lạnh lùng: “Có.”

“Bật loa ngoài đi.” Tôi nói.

“Cậu muốn nói gì thì nói nhanh.” Hắn mất kiên nhẫn, nhưng tôi vẫn hỏi: “Bật loa ngoài chưa?”

“Rồi.”

Tôi lớn tiếng: “Hạ Dữ, tôi nhặt được con trai cậu rồi!”

Thằng nhóc phối hợp hét lên: “Ba ba, người ở đâu? Đá đập đầu con rồi!”

Hạ Dữ đến rất nhanh, hắn chỉ vào thằng bé hỏi: “Cậu nói nó là con trai tôi?”

“Ba ba!” Đứa bé lập tức ôm lấy chân hắn đòi bế.

“Cậu lén lút sinh con trai từ khi nào thế.” Tôi cười chế nhạo hắn.

Hắn cẩn thận đánh giá đứa trẻ trong vòng tay, đứa trẻ chớp đôi mắt xinh đẹp, nghiêng đầu nhìn hắn.

“Tôi lại thấy nó giống cậu hơn.” Hắn đột ngột nói.

Tôi?

Rõ ràng là giống Hạ Dữ hơn mà!

Thằng nhóc lên tiếng, nó ưỡn ngực, rất tự hào nói: “Đương nhiên rồi! Người là ba ba của con, còn đây là ma ma của con!”

Nụ cười của tôi cứng lại trên mặt, đưa tay nhéo má đứa bé: “Mày nói gì cơ?!”

“Oa oa oa, ma ma, sao ma ma lại nhéo mặt con?”

Hạ Dữ: “Đứa bé này trông khoảng ba bốn tuổi, hay là đi kiểm tra camera đi.”

Tôi véo véo má thằng nhóc, mềm mại, dai và đàn hồi, khiến người ta yêu không muốn buông.

Tôi nhìn về phía sau hắn: “Ôn Dạng đâu? Không đi cùng cậu à?”

Sắc mặt hắn không tốt lắm: “Về trường rồi.”

Tôi vui vẻ huýt sáo trong lòng, đã phá được buổi hẹn hò của hắn rồi!

Thứ tôi không có được, hắn cũng đừng hòng có.

“Đi thôi.”

Tôi thường mua đồ ăn ở con phố này, dì chủ cửa hàng tiện lợi quen tôi, liền đẩy máy tính ra trước mặt chúng tôi. Khi tôi đang mua kẹo cho đứa bé thì Hạ Dữ đang xem camera.

Tôi thấy sắc mặt hắn dần trở nên kỳ lạ, tôi cũng thò đầu lại gần.

Vừa mới lại gần đã ngửi thấy một mùi gỗ tuyết tùng lạnh lẽo, tôi nhíu mày ghét bỏ: “Hạ Dữ, tin tức tố của cậu bị xổng ra rồi.”

Hắn trầm trầm nhìn tôi, sau đó thu hồi tin tức tố sạch sẽ: “Mũi cậu có phải quá thính không, tôi còn nghi ngờ độ tương thích của chúng ta đấy.”

“Hai Alpha thì lấy đâu ra độ tương thích, đừng có nói bậy!”

Tôi chột dạ mắng hắn, chân mềm nhũn, lặng lẽ lùi xa hắn một chút.

Hắn xoay màn hình máy tính cho tôi xem.

Đoạn video giám sát liên tục lặp lại, chỉ trong một giây, đứa trẻ này đã xuất hiện trên phố, như thể nó đột ngột xuất hiện từ hư không.

 

back top