Trong tiếng gọi “Ma ma” liên hồi của Giang Bảo Bảo, tôi tự kỷ.
Hạ Dữ thì rất thích nó, ngoài giờ học, hắn đều ở bên Giang Bảo Bảo, tối còn ôm nó ngủ, cứ như một người cha có trách nhiệm.
Ngay cả bạn cùng phòng cũng khen hắn, sau này chắc chắn sẽ là một người cha tốt.
Tôi lại chỉ muốn tránh xa họ, chỉ khi Hạ Dữ không có ở đó, tôi mới lén cho thằng nhóc ăn vặt, nhéo nhéo cái má bầu bĩnh của nó.
Nó ngồi trong lòng tôi chơi đồ chơi, ngẩng đầu hỏi: “Ma ma, ma ma và ba ba cãi nhau à?”
“Không có.”
Chúng tôi chưa bao giờ hòa hợp.
“Nhưng trước đây ma ma ngày nào cũng hôn ba ba,” Nó giẫm lên đùi tôi, bĩu môi, hôn chụt một cái lên má tôi: “Giống như thế này.”
Ngoài cửa, Hạ Dữ đang thảnh thơi nhìn tôi.
Mặt tôi đỏ bừng, lắp bắp nói: “Ai... ai thèm hôn hắn?!”
Tôi vội vàng đặt thằng nhóc xuống: “Hạ Dữ, con trai cậu giao lại cho cậu đấy! Tôi, tôi đi học đây!”
Ra khỏi ký túc xá, nhiệt độ trên mặt tôi mới hạ xuống. Ngẩng đầu lên, tôi thấy Ôn Dạng đang đứng dưới toà nhà ký túc xá, cứ nhìn mãi vào bên trong.
Hắn có vẻ ngoài tinh tế, nhỏ nhắn, làn da trắng nõn, lại là Omega đỉnh cấp, là mẫu người lý tưởng của tôi.
Tôi đi về phía hắn, bắt chuyện: “Tìm Hạ Dữ à?”
“Không,” Hắn lúng túng liếc nhìn tôi: “Đợi cậu, chúng ta cùng đi học đi!”
“Được.”
Tôi biết hắn không đợi tôi, nhưng thì sao chứ, nếu có thể khôi phục sự mập mờ với Ôn Dạng trước đây, giành lại trái tim hắn từ Hạ Dữ, thì cũng xem như Giang Nhất tôi có bản lĩnh.
Từ nhỏ đến lớn, mẫu người lý tưởng của tôi chưa từng thay đổi, dù bất ngờ phân hoá thành Omega cũng không thay đổi.
Tôi thường cảm thán số phận bất công, rõ ràng từ nhỏ tôi và Hạ Dữ ngang tài ngang sức, tại sao lên cấp ba hắn phân hoá thành Alpha, còn tôi lại phân hoá thành Omega.
Tôi không phục, dẫn đến mối quan hệ với Hạ Dữ ngày càng xấu đi.
Thời khóa biểu của Ôn Dạng và tôi phần lớn trùng nhau, trước đây hắn luôn đối với tôi nửa gần nửa xa, mối quan hệ của chúng tôi có thể nói là rất mập mờ, tôi không ngờ hắn lại đi tỏ tình với Hạ Dữ.
Nhưng lần này hắn quay lại, tôi không ngại tiếp tục mập mờ với hắn.
Alpha đỉnh cấp và Hoa khôi Omega của trường, loại chuyện gây chú ý này, tôi xưa nay không bao giờ bỏ lỡ.
Trước khi vào học, tôi chu đáo và lịch thiệp lau bàn ghế cho Ôn Dạng, còn nhờ bạn bè mang cho hắn một cốc trà sữa.
Trong mắt hắn tràn đầy cảm động: “Hôm qua tôi…”
“Không sao, thích ai là tự do của cậu,” Tôi cười với hắn: “Tốt với cậu cũng là tự do của tôi.”
Chỉ một câu trêu chọc tuỳ tiện, mặt hắn đỏ bừng.
Nhưng tôi không hề có chân tâm.
Dù sao trái tim hắn cũng không đặt ở tôi.
Giờ học bắt đầu, tôi không khỏi nghĩ thằng nhóc đang chơi trò gì với Hạ Dữ trong ký túc xá hôm nay, họ đã ăn cơm chưa? Ăn gì?
Đột nhiên, một mùi hương hoa nồng nặc bùng phát trong lớp học, ngay lập tức, mọi người hoảng loạn, tiếng va chạm bàn ghế, cùng với tiếng la hét, kích thích màng nhĩ.
“Có Omega động dục! Mau đi thôi!”
Tôi bật dậy, tuyến thể ở gáy đập thình thịch, nóng hơn da những chỗ khác. Ôn Dạng bên cạnh nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, làn da trắng nõn của hắn ửng hồng: “Giang Nhất, giúp tôi với.”
Tôi kéo hắn chạy ra ngoài cửa.
Omega trong thời kỳ động dục không chỉ gây ra ham muốn cho Alpha, mà còn ảnh hưởng đến Omega.
Một số Omega sắp đến kỳ phát nhiệt thậm chí còn bị tin tức tố Omega động dục mạnh mẽ ảnh hưởng đến mức trực tiếp bước vào kỳ động dục.
Rõ ràng, Ôn Dạng đã bị ảnh hưởng.
Sau khi được tôi đưa ra ngoài, toàn thân hắn toát ra mùi tin tức tố Omega vị dâu tây, chân hắn mềm nhũn đứng không vững, phía sau quần áo ướt đẫm, treo trên người tôi, đôi mắt khát cầu nhìn tôi: “Giang Nhất, cậu giúp tôi với, khó chịu quá, đánh dấu tạm thời cho tôi đi.”
Tôi đặt hắn xuống một chỗ trống trải, mùi dâu tây nồng nặc xông vào khiến đầu óc tôi choáng váng, tuyến thể ở gáy âm ỉ nóng lên, chân tôi cũng hơi mềm nhũn.
Phòng học phía trước có rất nhiều người mặc áo blouse trắng lũ lượt đi vào, bảo vệ trường cũng xuất động, đeo khẩu trang xông vào. Khu vực đó là vùng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, không chỉ có vài Omega bị kích thích động dục, mà còn có vài Alpha bị kích hoạt thời kỳ mẫn cảm, đang đánh nhau dữ dội để tranh giành Omega, trên người đầy máu.
Ôn Dạng sợ hãi đến mức nước mắt trào ra: “Giang Nhất, tôi không muốn trở nên như vậy, mau đánh dấu tôi đi!”
Hắn đưa gáy tới trước mặt tôi.
Mùi dâu tây tràn ra từ tuyến thể của hắn, nhưng tôi lại thấy một trận buồn nôn.
Tin tức tố Omega tương khắc, tôi không phải Alpha thật, mà là một Omega giả dạng thành Alpha.
Tôi đặt hắn ngồi vững, cố gắng đứng dậy: “Tôi đi mua thuốc ức chế cho cậu.”
Bởi vì Omega động dục ở nơi công cộng sẽ gây rối loạn trật tự và phải chịu trách nhiệm pháp lý tương ứng, nên mỗi tầng của tòa nhà giảng đường đều có đặt tủ thuốc tạm thời, bên trong có thuốc ức chế Omega.
Tôi chạy đến tủ thuốc, mua hai ống thuốc ức chế Omega, một ống nhét vào túi, ống còn lại tiêm vào cánh tay Ôn Dạng.
Sau khi thuốc được tiêm, tin tức tố của hắn nhanh chóng được thu lại, nhiệt độ cơ thể cũng từ từ giảm xuống.
Cơ thể tôi lại bắt đầu nóng lên, ngay cả hơi thở cũng mang theo sức nóng bỏng rát.
Tôi túm lấy một bạn Beta, dặn dò: “Cậu giúp tôi đưa Ôn Dạng về ký túc xá nhé.”
Cậu ta gật đầu đồng ý, tôi vịn tường, nhanh chóng rẽ vào cầu thang đi xuống.
