Đứa trẻ giống hệt kẻ thù không đội trời chung cứ gọi tôi là mama

Chương 9

Hạ Dữ thuê một căn hộ ba phòng ngủ gần trường học.

Khi tôi chuyển hành lý, hai người bạn cùng phòng khác rất phấn khích, gói ghém đồ đạc của tôi rồi trực tiếp ném lên xe Hạ Dữ, còn tặng đồ chơi cho Giang Bảo Bảo.

Thật là không dám nhìn thẳng.

Ba chúng tôi đứng ở đây, càng giống một gia đình ba người.

Tôi ở phòng ngủ chính, Hạ Dữ và Giang Bảo Bảo ngủ phòng ngủ phụ. Mỗi ngày Hạ Dữ đều mua bữa sáng rồi gọi tôi dậy. Sau khi vệ sinh cá nhân xong đi ra, tôi thấy hai cha con lớn bé đang tắm mình trong ánh nắng, bàn tay bụ bẫm của Giang Bảo Bảo cầm bánh bao nhỏ đang ăn, thấy tôi ra, đôi mắt long lanh nhìn tôi: “Ma ma, mau đến ăn!”

Đó là một cảm giác rất kỳ lạ.

Giống như bị hạnh phúc đánh trúng tim.

Buổi trưa Hạ Dữ dỗ Giang Bảo Bảo ngủ trưa, ánh nắng đẹp, tôi định đi tắm. Tắm đến nửa chừng mới phát hiện quên lấy khăn tắm, dù sao phòng ngủ chính có phòng vệ sinh riêng, cửa đóng, cứ trần truồng ra ngoài lấy cũng không sao.

Tôi vô cùng may mắn vì mình không tắm trong phòng vệ sinh chung bên ngoài.

Tôi lắc lắc tóc kéo cửa ra, vừa bước ra một bước, cửa đã bị đẩy ra, Hạ Dữ đứng ở cửa, trừng mắt nhìn tôi.

Mẹ kiếp!

Trong khoảnh khắc, tôi không biết nên che chỗ nào!

Vội vàng chạy lên giường dùng khăn tắm quấn lấy mình, tai và mặt đều đỏ bừng: “Hạ Dữ, sao cậu không gõ cửa!”

“Xin lỗi.” Hạ Dữ rầm một tiếng đóng cửa lại.

Tôi ngồi trên giường, tim đập thình thịch.

Từ trước đến nay tôi luôn tự nhận mình là Alpha, bạn cùng phòng của tôi cũng toàn là Alpha, chuyện tắm mà quên khăn tắm không phải là mới, Hạ Dữ cũng từng mở cửa giúp tôi đưa khăn, nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như lần này.

Tôi ôm khuôn mặt nóng ran, chắc chắn là lần đánh dấu đó, Hạ Dữ đã bỏ bùa mê thuốc lú vào tuyến thể của tôi!

Nếu không, sao tôi lại có thể rung động như vậy.

 

back top