Ban đầu tôi chỉ nói đùa, ai ngờ vài ngày sau, Quý Thừa Châu thực sự dẫn về một người đàn ông trẻ tuổi từ bên ngoài.
Nói với bố mẹ rằng, đây mới là con ruột của họ, còn mình là đứa bé bị bế nhầm.
Người đàn ông trước mắt này trông gần như giống hệt bố tôi hồi trẻ.
Cả nhà chúng tôi đang trong cơn chấn động, Quý Thừa Châu lại đưa ra hai tập tài liệu.
“Đây là báo cáo giám định DNA.”
Tôi không dám tin, vội vàng giật lấy tài liệu. Tập tài liệu ghi tên Triệu Tri Thư hiển thị kết quả giám định DNA là bốn số 9.
Thật hơn cả vàng thật 9999, người tên Triệu Tri Thư trước mắt này đúng là con ruột của bố mẹ tôi.
Không, tôi chỉ nói bừa thôi mà, sao Quý Thừa Châu lại thực sự thành người không phải con ruột của bố mẹ tôi rồi?
Mẹ tôi đã nóng lòng cầm lấy tập tài liệu còn lại để xem.
Xem xong, bà vỗ vỗ ngực: “Tiểu Châu, con thích đùa thật. Kết quả giám định DNA cho thấy con 99,9% là con ruột của chúng ta. Hóa ra năm đó mẹ sinh đôi à.”
Bố tôi lập tức vui vẻ: “Vợ à, anh đã bảo lúc em mang thai đứa thứ hai bụng to hơn lần đầu mà, hóa ra em mang thai đôi. Giờ chúng ta có tận ba thằng con trai rồi!”
Tôi nhìn con số lớn hơn 99.9% trong báo cáo, nhẹ nhàng thở phào.
May quá, Quý Thừa Châu vẫn là con ruột của bố mẹ tôi.
Tôi vẫn là anh cậu ấy.
