GIẢ THIẾU GIA HẮN CÓ Ý ĐỒ VỚI TÔI TỪ LÂU

Chương 7

 

Ngay khi vào đại học, Quý Thừa Châu đã mua một căn hộ lớn gần trường, ban đầu còn mời tôi chuyển ra sống cùng.

Nhưng tôi đã từ chối thẳng thừng.

Hồi cấp Ba cậu ấy cứ bắt tôi học thêm, khó khăn lắm mới thoát khỏi nanh vuốt, tôi mới không muốn sống chung với cậu ấy.

Tuy nhiên, cậu ấy vẫn lưu vân tay của tôi vào khóa cửa chính.

“Nếu vân tay không mở được thì tôi sẽ quay về.” Tôi vừa nghĩ vừa đặt ngón cái lên khóa vân tay.

“Cạch” một tiếng, cửa mở ra rất trơn tru.

Tôi khịt mũi lạnh lùng, coi như cậu ấy còn có chút lương tâm, không xóa vân tay của tôi.

Tôi hiên ngang bước vào.

Phòng khách bật đèn nhưng không có ai. Lúc này, có tiếng nước róc rách từ phòng tắm truyền ra.

Hóa ra Quý Thừa Châu đang tắm.

Tôi tự mình lấy một quả táo từ tủ lạnh ra cắn, chờ đối phương ra.

Một lát sau, cửa phòng tắm được mở từ bên trong, trước hết là một luồng hơi nóng bốc ra, sau đó Quý Thừa Châu trần truồng bước ra.

Vừa tắm xong, tóc cậu ấy vẫn còn nhỏ nước, mái tóc hơi dài rủ xuống hai bên má, mang một vẻ đẹp lãng tử.

Môi cũng đỏ hồng, cả người trông như một ma cà rồng vừa hút máu, lười biếng nhưng nguy hiểm.

Một giọt nước trượt xuống lồng n.g.ự.c rộng lớn của cậu ấy, mắt tôi không kìm được mà nhìn xuống.

Cơ bụng săn chắc không chút mỡ thừa, eo rất thon nhưng cơ bắp lại trơn tru, nhìn là biết rất có sức bật.

Khiến người ta không khỏi liên tưởng đến cái gọi là "vòng eo chó đực" trong những cuốn tiểu thuyết không thể nói thành lời nào đó.

Và xuống nữa…

MẸ NÓ! Cậu ấy ăn gì mà lớn vậy, cái đó cũng quá đáng sợ rồi. Tôi thừa nhận mình có chút tự ti.

Nhưng có cần phải khoe khoang như vậy không? Tắm xong không mặc quần áo, ngay cả khăn tắm cũng không quấn.

Huhu! Mắt tôi không còn trong sạch nữa rồi.

Quả táo trong tay tôi sợ đến mức rơi xuống, “lăn lông lốc” đến bên chân Quý Thừa Châu.

“Em biến thái hả, chạy rông trong nhà?”

 

back top