HAI HUYNH TRƯỞNG KHÔNG TRANH HOÀNG VỊ, LẠI MUỐN ĐOẠT TA VỊ THÁI TỬ NGỐC NÀY LÀM VỢ

Chương 3

Đúng lúc ta vạn niệm câu hôi, một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay ta.

Là Tam đệ Mộ Dung Chiêu.

Hắn vẫn khoác trên mình bộ trường bào màu trắng ánh trăng, phong thái tuấn tú, trên mặt mang theo sự thương xót và ôn nhu vừa vặn.

"Thái tử ca ca hà tất phải khổ sở như vậy?"

Hắn dùng lực ở tay, tưởng chừng như đang ân cần đỡ ta dậy, nhưng lực đạo đó lại khiến ta không thể giãy thoát.

"Giữa huynh đệ với nhau, sao phải đến mức này? Mau đứng lên, theo đệ về nhà đi."

Ngữ khí hắn ôn hòa, nhưng ta lại cảm thấy còn lạnh lẽo hơn cả lưỡi kiếm của Đại ca.

Mặt cười lòng dao, đó mới chính là kiểu g.i.ế.c người không thấy m.á.u chân chính.

 

 

back top