Sau khi đạo diễn hô cắt, tôi chạy trốn nhanh như chớp.
Trốn vào phòng nghỉ lướt điện thoại, kết quả lập tức cứng đờ.
Video CP của tôi và Tạ Cảnh lại lên hot search.
Khu vực bình luận toàn là “kính lúp thành tinh”:
“Phút thứ ba mươi hai ngón tay Tạ Cảnh đang lén lút gõ mã Morse! Tôi giải mã được là ‘Tôi yêu em’!”
“Họ dùng cùng một chiếc cốc giữ nhiệt! Nói cho suông chính là hôn gián tiếp!”
Chậc.
Mấy người này thật là biết tưởng tượng.
Lúc Tạ Cảnh đẩy cửa bước vào, tôi đang run tay thoát khỏi Weibo.
Hắn nhìn tôi qua gương: “Trốn ở đây làm gì?”
Tôi giả vờ chỉnh tóc: “Học thoại.”
Hắn cười khẽ, cầm cốc giữ nhiệt của tôi trên bàn lên uống nước ngay.
Tôi trợn tròn mắt: “Đó là của tôi—”
“Ừm,” Yết hầu hắn chuyển động, “Biết rồi.”
Trong đầu đột nhiên nhảy ra một bình luận.
【Hôn gián tiếp! Nói cho suông chính là lên giường!】
Tôi đỏ mặt giật lại cốc: “Anh không có cốc của mình à!”
“Quên mang,” Hắn ghé sát, “Hay là cậu mua cho tôi một cái ngay bây giờ?”
Hừ.
Đồ mặt dày.
Tối về đến khách sạn, tôi ôm gối kiểm tra lại.
Hôm nay Tạ Cảnh cố ý chạm tóc tôi ba lần, lén uống nước của tôi một lần, lúc đối diễn ngón tay “vô tình” chạm vào cổ tôi một lần.
Đồ đàn ông tâm cơ c.h.ế.t tiệt.
Tôi bực bội lăn vào chăn.
