KHI THẤY HẮN GỤC TRÊN VAI CẬU TA NGỦ SAY, BETA ÔM BỤNG BẦU TRỐN VỀ QUÊN

Chương 14

Mùi Pheromone rượu mạnh ngày càng nồng nặc.

Tôi chậm rãi đứng dậy, quay người đối diện với đôi mắt âm trầm của Tần Mục Dã.

Hắn đầy sát khí, trong mắt lóe lên ánh nhìn nguy hiểm.

Ánh mắt hắn dời xuống, rơi vào cái bụng đang nhô lên của tôi.

Tay hắn bắt đầu run rẩy, trong chốc lát mắt đỏ hoe.

Gần như nghiến răng nghiến lợi: “Cái tên súc sinh nào đã khiến một Beta như cậu mang thai?!”

Thấy tôi không nói gì, nắm đ.ấ.m siết chặt của hắn gân xanh nổi lên.

Mắt thấy một cú đ.ấ.m sắp giáng xuống người tôi.

Tôi nhắm chặt mắt.

Nhưng cú đ.ấ.m không giáng xuống người tôi.

Mà giáng xuống cái bàn đáng thương của tôi.

Cái bàn dùng mấy chục năm sao chịu nổi cú đ.ấ.m này.

Một góc bàn lập tức đổ sập.

Tần Mục Dã vẫn chưa hết giận, hắn bắt đầu dùng nắm đ.ấ.m đập phá đồ đạc trong nhà tôi.

Đồ đạc đều bị hắn đập nát.

Nắm đ.ấ.m của hắn cũng không khá hơn là bao.

Máu nhỏ xuống đất.

Làm xong, hắn như phát điên xông đến ôm lấy tôi, ngửi mùi trên người tôi.

“Mùi gỗ thông?”

Hắn cười khổ vài tiếng, giây tiếp theo liền cắn lên sau gáy tôi.

Truyền Pheromone của hắn vào.

Tôi cảm thấy toàn thân thoải mái, nhưng trong lòng lại dâng lên sự chua xót.

Bởi vì tôi ngửi thấy mùi rượu mạnh có lẫn một chút hương hoa dành dành.

Tôi không từ chối Pheromone an ủi miễn phí của Alpha này.

Đợi hắn truyền xong, tôi mới đẩy hắn ra.

“Anh có thể đi được rồi.”

Hắn cười đến tức giận: “Giang Triều, dùng xong thì vứt à?”

“Vừa rồi cậu không từ chối tôi truyền Pheromone cho cậu, truyền xong thì vứt tôi đi như rác rưởi?”

Tôi nhìn hắn không chút biểu cảm: “Tôi không hề ép buộc anh truyền Pheromone cho tôi.”

Hắn bật cười, nhưng trong mắt lại chứa đầy nước mắt.

Tần Mục Dã quay người lau nước mắt, bế xốc tôi lên đi ra ngoài.

Mặc kệ tôi phản kháng thế nào.

Hắn vẫn không buông tay, nhét tôi vào xe.

 

back top