KHI THẤY HẮN GỤC TRÊN VAI CẬU TA NGỦ SAY, BETA ÔM BỤNG BẦU TRỐN VỀ QUÊN

Chương 7

Tần Mục Dã chưa bao giờ bạc đãi tôi.

Tôi đã tích lũy được rất nhiều tiền.

Nhưng vẫn luôn không nỡ dùng.

Vào ngày sinh nhật của Tần Mục Dã, tôi lấy ra một nửa số tiền tiết kiệm này.

Mua cho hắn một chiếc đồng hồ trị giá hai triệu.

Tôi biết đối với hắn mà nói, đây là một món quà rất bình thường.

Nhưng đó lại là điều tốt nhất tôi có thể tặng hắn.

Tần Mục Dã mời rất nhiều người đến biệt thự chơi vào ngày sinh nhật của mình.

Biệt thự bỗng chốc trở nên náo nhiệt.

Ban đầu tôi không định xuống lầu, nhưng Đỗ Khang lên lầu gọi tôi.

“Mục Dã sinh nhật, sao cậu không xuống chơi cùng?”

Tôi cười cười: “Tôi cứ ở trên này thôi.”

“Ở trên có gì vui đâu? Đi thôi, cùng xuống chơi.”

Dưới lời mời nhiệt tình của anh ta, tôi đi theo sau anh ta xuống lầu.

Vừa đến phòng tiệc, liền gặp Bạch Trạch ăn mặc lộng lẫy bước vào từ cửa chính.

Một Omega đỉnh cấp như cậu ta, vừa vào đã thu hút mọi ánh nhìn.

Ngay cả ánh mắt của tôi cũng không khỏi dừng lại trên khuôn mặt cậu ta thêm vài giây.

Cậu ta đi thẳng đến chỗ Tần Mục Dã.

Đưa món quà phía sau lưng cho Tần Mục Dã.

Hắn nhận lấy.

Bạch Trạch cười nói: “Mục Dã ca, anh mở ra xem đi.”

Ánh mắt Tần Mục Dã quét qua tôi, ném món quà vào tay tôi.

“Giúp tôi mở ra.”

Tôi sững sờ vài giây, vội vàng mở ra.

Món quà Bạch Trạch tặng cũng là một chiếc đồng hồ.

Lúc này, Đỗ Khang ở bên cạnh lên tiếng.

“Tiểu thiếu gia nhà họ Bạch quả nhiên ra tay hào phóng, chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn toàn cầu chỉ có một chiếc này lại được cậu mua về.”

Sắc mặt Bạch Trạch không tốt lắm, ừ một tiếng, sau đó ngước lên nhìn phản ứng của Tần Mục Dã.

Nhưng Tần Mục Dã không nhìn cậu ta, mà cứ nhìn chằm chằm vào tôi.

Dường như đang chờ đợi phản ứng của tôi.

Tôi vội vàng đưa đồng hồ cho Tần Mục Dã.

“Chiếc đồng hồ rất đẹp.”

“Rất hợp với anh.”

Hắn cúi xuống nhìn chiếc đồng hồ: “Cậu thích không?”

Tôi bị hỏi ngây người, hắn cau mày, giọng điệu nặng hơn: “Tôi hỏi cậu có thích không?”

“Nếu thích thì cậu lấy mà đeo.”

 

back top