Tôi đã đánh giá thấp sự vô liêm sỉ của Cố Chính.
Tối hôm đó trở về, Cố Chính sờ lên giường tôi, ngang nhiên nói.
“Bạn tốt đều ngủ cùng nhau.”
Tôi nghiến răng ken két.
“Được.”
Lúc tắm, cậu ta cố tình chen vào tắm chung với tôi, lấy lý do là để bồi đắp tình cảm.
Tôi hehe hai tiếng, đóng sầm cửa lại.
Tắm xong đi ra, Cố Chính dùng sức đè tôi vào tường.
Cậu ta nheo mắt, giọng điệu nguy hiểm.
“Lần này coi như bỏ qua, lần sau còn không tắm chung với tôi là không coi tôi là bạn, không làm bạn thì cậu muốn làm chồ...”
Tôi vội vàng bịt miệng cậu ta lại, liếc nhìn người bạn cùng phòng đang nhìn qua, lạnh lùng nói.
“Được, bạn tốt tắm chung, thằng ch.ó c.h.ế.t cậu có thể ngậm miệng lại chưa.”
Mãi đến khi kỳ nghỉ hè đến, tôi âm thầm rơi lệ.
Sự hành hạ vô tận cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Tôi vui vẻ dọn dẹp đồ đạc, lợi dụng lúc Cố Chính không có ở đây, tôi nhanh chóng chuồn.
Tôi hớn hở hát hò mở cửa ký túc xá, một người thản nhiên chặn ngay trước mắt. Cố Chính kéo vali vẫy tay với tôi.
“Chào, bạn tốt, tôi có vinh dự đến nhà cậu chơi không?”
Mặt tôi sụp đổ ngay lập tức, tôi lạnh lùng từ chối Cố Chính.
“Không.”
Cố Chính: “Ồ, vậy chúng ta không phải là bạn tốt nữa rồi, chồng ơi, đây có phải là cậu đang ám chỉ là bây giờ tôi có thể thực hiện những hành động vượt ngoài giới hạn của một người bạn thẳng thắn rồi không?”
A, tôi phát điên mất rồi, con ch.ó dại này rốt cuộc muốn làm gì, cậu ta là thẳng nam mà cũng không ít lần lợi dụng danh nghĩa bạn bè để chiếm tiện nghi của tôi, ngoại trừ bước cuối cùng, cậu ta còn gì chưa làm đâu, nhưng điều này không có nghĩa là tôi sẵn lòng để cậu ta thông tôi.
Nhưng nếu để cậu ta về nhà tôi, cái thể diện của tôi có lẽ sẽ bị con quỷ dữ Cố Chính này đạp dưới đất mà chà xát mất.
Danh tiếng cả đời của tôi không thể bị hủy hoại như thế này!
Tôi mất hết cả kiên nhẫn, chân thành cầu xin.
“Đại gia, cậu có thể rủ lòng thương buông tha cho tôi được không.”
Những ngày này tôi đã nghĩ ra rất nhiều cách. Tôi và Cố Chính trước đây không hề quen biết, cậu ta đối với tôi cùng lắm là nhìn sắc mà nổi dục vọng, vì vậy tôi mỗi ngày đều ăn mặc lôi thôi lếch thếch, loại quần áo xấu xí nào cũng mặc lên người, cắt tóc nham nhở như chó gặm.
Không có tác dụng chút nào.
Cố Chính cứ như bị hồ ly tinh mê hoặc, mẹ nó nhất định phải là tôi mới được.
Cố Chính nhếch môi, cười như không cười.
“Không được, hoặc là mang tôi về nhà cùng, hoặc là bây giờ xác nhận quan hệ với tôi.”
Tôi l.i.ế.m răng, tức đến bật cười.
“Về nhà đúng không, được, đi thôi.”
Tôi phải xem cậu có thể mất đức đến mức nào, nhào vô, có bản lĩnh thì xử c.h.ế.t cha tôi đây này!
“Ông bà, con đến thăm hai người đây, con là bạn trai của cháu trai hai người.”
Thằng ranh con!
Hành lý vì quá sốc mà rơi xuống đất, tôi lợi dụng lúc ông bà chưa kịp phản ứng, kéo tay cậu ta đi thẳng vào phòng.
Đóng cửa lại, tôi tức đến mất cả lý trí.
“Cái gì mà bạn trai, tôi còn chưa đồng ý đâu.”
Cậu ta ồ một tiếng, vẻ ngoài ngoan ngoãn nhưng bên trong lại đầy phản xương.
“Bạn bè nam giới không thể là bạn trai sao? Vì chúng ta là bạn bè nên không thể nói chuyện tình dục.”
Lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, tôi tức đến mức hận không thể cắn c.h.ế.t cái tên ngu ngốc này.
“Cậu, không được gọi như vậy.”
Khi cậu ta lại định dùng cái chiêu bạn bè để chặn họng tôi, tôi đột nhiên linh cơ mách bảo, ra tay trước.
“Nếu không tôi sẽ đi làm bạn thân nhất với người khác, giúp đỡ lẫn nhau với cậu ta, hôn môi với cậu ta, tắm...”
“Cậu dám!”
Sắc mặt Cố Chính thay đổi đột ngột, ánh mắt âm hiểm sâu thẳm khóa chặt tôi, như thể nếu tôi dám làm như vậy, cậu ta sẽ lột da rút xương tôi.
Tôi bị cậu ta trừng đến mức mất hết nhuệ khí, lắp bắp đưa ra điều kiện.
“Vậy thì cậu cũng không được nói linh tinh.”
Cố Chính không cam tâm tình nguyện lùi lại một bước.
“Vậy cậu qua hôn tôi một cái đi, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời cậu.”
“Tôi dựa vào cái gì mà để cậu hôn?”
Cố Chính ác giọng.
“Không cho hôn thì tôi sẽ tiếp tục làm loạn.”
“Cậu...”
Không còn cách nào khác, tôi đành phải ghé sát hôn cậu ta một cái, vừa định rút lui, Cố Chính không chịu buông tha khóa chặt gáy tôi, đè tôi xuống bàn hôn sâu.
Tôi vùng vẫy muốn đẩy ra, cậu ta lại được voi đòi tiên, hôn càng lúc càng sâu.
Cạch một tiếng, cánh cửa bất ngờ bị đẩy ra.
Ông tôi mở cửa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mặt đen kịt lại.
Ông cầm cái roi mây trên tường, quất một cú mạnh mẽ mang theo gió rít lên người Cố Chính. Tôi nhìn lớp da rách toạc đang rỉ máu, ngây ngốc đứng tại chỗ.
Ông tôi ngay sau đó lại quất thêm một roi, tôi theo bản năng chắn ở phía trước, nhưng đã bị Cố Chính nhanh tay lẹ mắt kéo vào lòng, cậu ta che tôi lại kín mít, tiếng da thịt nứt toác vang lên bên tai.
Tôi nghe thấy lòng rối như tơ vò, lập tức kêu lên:
“Ông ơi, không phải như ông nghĩ đâu, đừng đánh nữa.”
Giọng ông tôi giận dữ.
“Không phải cái gì mà không phải, hai đứa hôn đến chảy cả tơ rồi, hôm nay ông nhất định phải đánh c.h.ế.t cái thằng hỗn xược này.”
Ông tôi trước đây từng luyện võ, lực tay có thể tưởng tượng được.
Khuyên ông không được, tôi quay sang khuyên Cố Chính.
Tôi biết bản lĩnh của cậu ta, nếu cậu ta muốn trốn, không ai có thể làm gì được cậu ta.
“Cố Chính, cậu ngu à, đứng im để ông đánh làm gì, cậu mau đi đi?”
Cố Chính cúi đầu nhìn tôi, trên trán đầy những hạt mồ hôi lạnh li ti, nhưng cậu ta lại như không biết đau là gì, cười xoa đầu tôi, nhẹ nhàng an ủi.
“Tôi đi rồi, cái bãi chiến trường còn lại không phải cậu phải dọn dẹp sao, tôi không nỡ để cậu bị đánh.”
Hơi thở tôi ngừng lại, trái tim như bị một cảm xúc không tên khẽ gẩy lên, nhịp tim rung động đột ngột mất đi trật tự.
