MƯỜI NĂM SAU GẶP LẠI, BẠN TRAI CŨ TÌM TÔI KHÁM BỆNH

Chương 4

Quả nhiên tối Hạ Tri Ân không về ngủ.

Tôi trằn trọc trên giường, đến sáng mới chợp mắt được một lúc.

Buổi sáng, tôi thấy chăn của Hạ Tri Ân đặt trên bàn, như đang chờ được mở bao bì.

Tôi nhìn ra cửa, do dự cởi vỏ chăn ra xem xét, không có gì đặc biệt.

Nhưng vì nó sắp thuộc về Hạ Tri Ân, tôi nắm nó trong tay, vuốt ve từng tấc một cách tỉ mỉ, giống như một kẻ biến thái.

Đặt đồ lại chỗ cũ, giả vờ như chưa từng bị ai chạm vào.

Hành vi kỳ lạ như vậy, ngay cả bản thân tôi cũng không thể hiểu nổi.

Cửa đột nhiên bị đẩy ra.

Tôi giật mình.

Hạ Tri Ân bước vào, thấy tôi, cười một tiếng, nói: "Chào buổi sáng."

"......Chào buổi sáng."

Hạ Tri Ân kéo vào hai vali hành lý.

Anh ta vẫn mặc quần áo của tôi, thật kỳ diệu, cùng một chiếc áo, mặc trên người anh ta lại đẹp đến thế.

Tôi cảm thấy hơi đói, liền chuẩn bị thay giày ra ngoài.

"Cậu định đi ăn cơm à?"

Tôi nhìn anh ta, gật đầu.

Hạ Tri Ân lại cười, nói: "Đi thôi, tôi cũng đói rồi."

Cốc cốc cốc......

"Đến đây." Hạ Tri Ân mở cửa.

Một nam sinh bước vào từ bên ngoài, nhìn danh sách trên cửa, nói: "Cố Nam? Người á khoa toàn khối đó hả? À, Cố Nam ăn cơm chưa?"

Tôi nói: "Ăn rồi."

Hạ Tri Ân lại nhìn tôi một cái, không nói gì, cùng Dương Hạo hai người đi xuống lầu.

Dương Hạo đi phía trước, nói: "Mẹ kiếp, Cố Nam bây giờ thay đổi đẹp trai đến vậy sao? Hồi trước nó không phải là một tên béo sao?"

Anh ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hét lớn: "Ê khoan đã, nó không phải là người anh cậu phái đến để giám sát cậu đấy chứ?"

Hạ Tri Ân sờ chiếc camera lỗ kim trong túi, mặt tối sầm lại nói: "Tôi phải xem xem, hắn muốn giở trò gì, ngay cả á khoa toàn trường của chúng ta cũng có thể mua chuộc."

 

back top