NHỊ GIA, SAU NÀY KHÔNG GẶP LẠI

Chương 28: END

Có lẽ là đột nhiên gặp Thẩm Vân Đường, tôi cũng có chút ý muốn nghe hát.

Tôi cuối cùng đã ngồi dưới khán đài, nghe người trên sân khấu hát về buồn vui ly hợp.

Vẫn còn ghế trống, nhưng có người ngồi xuống bên cạnh tôi.

Mùi hoa nhài khiến tôi nghiêng đầu nhìn.

Không ai nói gì.

Vở hát cuối cùng cũng sắp kết thúc, hắn mở lời: "Nhà họ Chúc sắp di cư về phương Nam cả rồi, sau này, có lẽ sẽ không quay lại nữa."

Ngón tay cầm chén trà co lại một chút.

Tôi khẽ gật đầu: "Nhị gia, thượng lộ bình an."

Một đứa trẻ ôm lấy chân hắn: "Cha, sao còn chưa hết vậy? Nghe hát chán lắm."

Giọng Chúc Vân Thâm rất nhẹ: "Thanh Thanh, nghe thêm một chút đi, chỉ một chút thôi."

Đáng tiếc vở hát luôn phải kết thúc, hắn ôm đứa trẻ rời đi.

Mọi người như thủy triều tản đi, hỗn loạn, ồn ào, chen chúc.

Tôi lặng lẽ ngồi yên không động đậy, nhìn chén trà thanh còn uống dở trên bàn.

Khẽ nhắm mắt lại.

Giọng rất nhẹ.

"Vân Thâm, sau này không gặp lại."

END.

back top