NHỜ ANH KẾ ĐÓNG PHIM ĐAM MỸ, AI NGỜ LẠI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA ANH ẤY

Chương 15

Sau này tôi mới biết, Tiêu Thịnh để mẹ tôi đồng ý, đã nói với mẹ tôi một phương án duy nhất, là anh sẽ sang Thái Lan chuyển giới.

Mẹ tôi sợ hãi, cộng thêm sự khuyên nhủ của chú Tiêu, bà đành phải thỏa hiệp.

Tôi cười ha hả: "Anh không sợ mẹ em thực sự bắt anh đi sao?"

Tiêu Thịnh lắc đầu, giọng điệu chắc chắn: "Sẽ không."

Tôi hỏi anh làm sao xác định được, anh lại nhất quyết không chịu nói.

Ngày hôm sau, đạo diễn phim ngắn gửi tin nhắn đến, hỏi tôi luyện tập thế nào rồi, chuẩn bị bấm máy.

Tôi trả lời: "OK".

Mặc dù là đoản kịch, nhưng nội dung rất "thanh thủy", cảnh thân mật nhất cũng chỉ là ôm.

Bây giờ tôi và Tiêu Thịnh luyện tập cùng nhau mỗi ngày. Sau khi quay xong đoản kịch, anh lại lấy ra một kịch bản khác, nói tôi phải cùng anh tập dượt vài lần để "đền đáp".

Tôi nhìn kỹ, tốt lắm, là một kịch bản cần rất nhiều tương tác thân mật.

"Anh đang 'lợi dụng việc công'." Tôi đỏ mặt tố cáo.

Tiêu Thịnh nghiêm túc: "Anh đang giúp em nâng cao diễn xuất."

"Dù sao thì," anh ghé sát tai tôi, hạ giọng, "bé cưng nào đó ngay cả thắt cà vạt cũng đỏ mặt."

Tôi tức giận đạp anh một cái, lại bị anh nhân cơ hội kéo vào lòng.

"Yên tâm," anh hôn nhẹ lên trán tôi, khóe môi không ngừng cong lên, "Anh rất chuyên nghiệp."

"Chuyên nghiệp cái đầu anh!"

Tiếng cười vang vọng trong phòng, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu rọi lên người chúng tôi, ấm áp và tươi sáng.

Tôi biết, đây chính là hạnh phúc mà tôi mong muốn.

END.

back top