OMEGA CẤP THẤP MANG THAI CON HOANG, BỊ CHA ÉP GẢ CHO PHÚ THƯƠNG BIẾN THÁI

Chương 22

Nụ cười độc ác của Ôn Diên Xuyên cứng lại trên mặt, gần như theo bản năng phản bác:

“Không thể nào!”

Rất nhanh, ông ta không cười nổi nữa, trở nên có chút thất thần.

“Hèn chi, hèn chi nó lại vì mày mà đối đầu với ta.”

“Vậy ra mày đã sớm leo lên giường Hành Nghiễn, mày từ chối gã phú thương, vì mày có chỗ dựa, đứa bé mày mang không phải là con hoang, mà là con của Hành Nghiễn?”

Ông ta có vẻ hơi điên loạn, tiếng cười càng lúc càng lớn.

“Ôn Tự Ngôn, mày giỏi lắm!”

Vết roi trên lưng đã lành, nhưng nỗi đau như bị lột da róc xương ngày đó vẫn còn đọng lại trong ký ức tôi.

Tôi nhìn Ôn Diên Xuyên cười điên cuồng, nhẹ giọng nói:

“Cha, thực ra… từ ngày con phân hóa thành Omega cấp thấp, con và anh trai, đã ở bên nhau rồi.”

“Ban đầu con không có ý định này, nhưng mà…”

“Nhưng cha cứ nhất định phải hành hạ con trong lúc con phân hóa, con cũng đành chịu thôi.”

Tôi lộ ra một nụ cười ác liệt, tiến gần ông ta, hạ giọng xuống:

“Cha, khi cha hành hạ con, có bao giờ cha nghĩ rằng…”

“Người con trai cha tự hào nhất, một ngày nào đó, sẽ giống như một con chó, vẫy đuôi van xin con, chỉ để tìm kiếm một chút chân tình từ con?”

Đồng tử Ôn Diên Xuyên co rút lại.

Tôi đã lùi lại và bước ra khỏi cửa.

Rất nhanh, phía sau vang lên những tiếng chửi rủa đứt quãng.

Vừa bước qua góc cầu thang, tôi đối diện với Ôn Hành Nghiễn đang đến tìm tôi.

Tôi lau đi những giọt nước mắt chảy ra vì xúc động, tủi thân nói:

“Anh, cha bảo em cút, ông ấy không chịu tha thứ cho em.”

Vẻ mặt Ôn Hành Nghiễn trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng lạnh tanh:

“Không cần quan tâm ông ta.”

Nói xong, hắn ôm lấy tôi, dịu dàng nói:

“Anh đã mua cho em vài hòn đảo, đều rất thích hợp để ở.”

“Đợi đến mùa đông, chúng ta sẽ chọn một hòn đảo để sống một thời gian, cũng giúp em thư giãn tâm trạng.”

“Hứa với anh, sau này đừng chạy lung tung nữa, ít nhất cũng phải nói cho anh biết em đi đâu, được không? Nếu không anh sẽ lo lắng đấy.”

Tôi ngẩng mặt lên, cười đáp: “Được.”

 

back top