【Không phải chứ? Ký chủ hai người làm gì thế, sao lại nhốt tôi vào phòng tối rồi?】
【Không phải là những gì tôi nghĩ đấy chứ? Anh là một Omega đang mang thai em bé đó!!!】
Tôi cụp mắt xin lỗi: "Tức quá, không kiềm chế được."
【Vậy anh đã nghĩ kỹ chưa?】
"Nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ rời đi."
Nhưng đã quyết định rời đi, đứa bé trong bụng lại trở thành củ khoai nóng bỏng tay.
Phá hay giữ lại?
【Thể chất của Ký chủ rất đặc biệt, mang thai đứa bé này vốn đã là một kỳ tích, tôi hy vọng anh nghiêm túc cân nhắc.】
【Bởi vì nó có thể là đứa con duy nhất của anh trong đời này.】
【Tuy nhiên nếu anh không muốn giữ lại, tôi cũng tôn trọng quyết định của anh.】
Nghĩ đến đứa bé bị tôi liên lụy trong cốt truyện gốc, tôi có chút đau lòng.
Dù sao nó cũng là con của nam chính, vốn dĩ không cần phải chết, chỉ là hết lần này đến lần khác bảo vệ tôi nên mới khiến nhóm nhân vật chính chán ghét.
Cuối cùng cũng là vì cứu tôi mà lao vào biển lửa, cùng bị thiêu chết.
Nó là người duy nhất thực sự yêu tôi trong cốt truyện gốc.
"Tôi đương nhiên sẽ sinh nó ra."
Con tôi còn không từ bỏ tôi trước ngọn lửa lớn, làm sao tôi có thể vì một chút khó khăn mà từ bỏ nó chứ?
Ngày hôm sau, chờ Thẩm Tư Lan đi làm, tôi liền cho người làm nghỉ phép, dọn sạch đồ đạc trong nhà bán đi, đổi tất cả thành vàng và tiền mặt, để lại cho anh ta một căn nhà thô.
Tiền trong thẻ ngân hàng tôi không động đến quá nhiều, sợ bị anh ta phát hiện.
Đừng hỏi tại sao tôi lại ngông cuồng như vậy, với sự hiểu biết của tôi về Thẩm Tư Lan, hai ngày này anh ta tuyệt đối sẽ không trở về.
