SAU KHI MƠ THẤY TƯƠNG LAI, TA CẢI TÀ QUY CHÁNH, TRÁNH XA THÁI PHÓ LẠNH LÙNG

Chương 18: END

Tạ Liên Trúc nói, vốn tưởng ta đưa hắn về là coi hắn như món đồ chơi.

Hắn không ngờ ta lại thật lòng thích hắn.

Sau này ta giúp hắn khôi phục danh dự.

Hắn đều nghe thấy, cũng đều biết.

Hắn bắt đầu tin ta là thật lòng thích hắn, chỉ là không biết phải thích một người như thế nào.

Một khi thay đổi cách nhìn, mọi chuyện đều thay đổi ý nghĩa.

Hôm đó ở yến tiệc.

Hắn nhìn thấy ta trước khi ta nhìn thấy hắn.

Hai người vốn nên chấm dứt.

Không ngờ lại xảy ra chuyện kia.

Hắn ngồi bên giường nhìn khuôn mặt ta đang say ngủ mà nghĩ rất lâu.

Sự tốt bụng của ta đối với hắn.

Đôi mắt sáng lấp lánh khi gửi bánh ngọt cho hắn.

Thần sắc kiên định lại bi thương khi thổ lộ.

Đôi mắt khóc đỏ hoe, bờ môi khẽ mở.

Một khi đã tư định chung thân.

Vậy thì hắn nên chịu trách nhiệm.

Nếu ta không biết cách yêu một người, vậy thì hắn sẽ dạy ta.

Nhưng không ngờ ta lại nói đã không còn thích hắn nữa rồi.

Làm đổ vỡ tất cả kế hoạch của hắn.

Hắn chỉ có thể tính toán lại từ đầu.

Vừa ghen tị vừa đau lòng, cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng.

Hắn vốn dĩ rất giỏi nhẫn nhịn.

Hôm nay nhìn thấy vết tích trên cổ ta lại không thể nhẫn nhịn được nữa.

Ta hỏi hắn: 「Vậy ban đầu ngươi định làm gì?」

Hắn nói: 「Sau khi bảng điện thi Đình công bố sẽ tìm Tô đại nhân nói rõ chuyện này, ta nguyện ý ở rể.」

Ta kinh ngạc vô cùng.

Nói thì là nói như vậy, nhưng trong lòng hắn cũng không chắc chắn.

Dù sao hắn cũng là nam nhân, không biết phụ thân ta có đồng ý không.

Ta bẽn lẽn nói: 「Nhà ta cũng không cần ta truyền thừa hương hỏa, ngươi cứ làm theo dự định của ngươi đi.」

Thông minh như Tạ Liên Trúc.

Làm sao hắn có thể không hiểu được ý ngoài lời của ta.

Đồng tử khẽ co lại, trong mắt ánh lên niềm vui sướng nồng đậm.

「Ngươi đồng ý rồi sao?」

Mắt ta nhìn lên nhìn xuống, né tránh ánh mắt hắn.

「Ừm...」

Ta vốn dĩ đã thích hắn.

Không ngờ Tạ Liên Trúc lại cũng thích ta.

Nhưng chuyện trong giấc mộng kia vẫn khiến ta có chút sợ hãi.

Ta hỏi: 「Vậy ngươi có làm chuyện không tốt với ta và phụ thân ta không? Ngươi ở rể, nếu bị tru di cửu tộc, ngươi cũng nằm trong số đó.」

Tạ Liên Trúc bật cười, bất đắc dĩ: 「Yên lành không sao tự dưng lại nói như vậy.」

「Ngươi cứ nói là có hay không đi.」

「Không, ta thề sẽ luôn bảo vệ ngươi, nếu có làm trái sẽ không được c.h.ế.t tử tế.」

Ta hài lòng gật đầu.

Đôi mắt Tạ Liên Trúc như thấm mật ngọt, nhìn chằm chằm vào ta.

「Vậy còn ngươi, ngươi thích ta không?」

Ta có chút không quen với ánh mắt thẳng thắn như vậy.

Hàm súc gật đầu.

Hắn ôm ta vào lòng, lại nói một lần nữa.

「Ta yêu ngươi tha thiết.」

(Hết toàn văn)

back top