Ta là đệ nhất công tử bột kinh thành.
Nhưng không ai dám chọc vào ta.
Bởi vì phụ thân ta là Định Quốc Công, huynh trưởng ta là Đại tướng quân.
Mẫu thân mất sớm, phụ thân và huynh trưởng thương ta, đối với ta có cầu tất ứng.
Ta xa hoa truỵ lạc, cũng thích mỹ nhân.
Nhưng chỉ xem bọn họ như bình hoa đặt trong nhà.
Thi thoảng cùng ta chọi dế, thả diều.
Tạ Liên Trúc là người duy nhất khiến ta động tâm.
Song hắn lại xem thường ta.
Ta cưỡng đoạt hắn về phủ, ép hắn yêu ta.
Cuối cùng tự chuốc lấy nghiệp quả tình khổ.
Ta e sợ Tạ Liên Trúc trong mộng.
Kéo theo cả Tạ Liên Trúc hiện tại cũng khiến ta khiếp sợ.
Trước đây ta ngày nào cũng phải tìm hắn, dù chỉ là ở lại trong phòng hắn một lát cũng tốt.
Bây giờ ta lại không dám tìm hắn nữa.
Lấy cớ dưỡng bệnh mà giả vờ làm con chim cút trong phòng.
Tính ra đã hai ngày rồi.
Nhưng ta không ngờ Tạ Liên Trúc lại đích thân đến tìm ta.
