Mẹ tôi thấy bố tôi uống rượu đến đau dạ dày, tức giận đến mức mặt mũi biến dạng khi vắt khăn.
"Mặc kệ ông ta ghi, dù sao nhà mình cũng không thiếu ăn thiếu mặc. Nhân lúc tập đoàn chưa đổi chủ, ông nghỉ việc luôn đi, uống đến đổ bệnh ông ta cũng không chữa cho đâu."
Tôi nhiệt liệt ủng hộ mẹ tôi khuyên bố tôi.
"Mẹ nói đúng đấy, bây giờ con có công việc ổn định, mẹ đi dạy ở trường cũng nhàn rỗi. Bố nghỉ việc còn có thể đi câu cá, làm một công việc kinh doanh nhỏ."
Bố tôi cười ha hả hai tiếng, vỗ nhẹ vào lưng tôi và mẹ.
"Yên tâm, nhân lúc bố còn sức lực, bố còn muốn kiếm thêm tiền để cưới vợ cho con, để vợ bố tiêu xài nữa chứ."
"Tiền cưới vợ con sẽ tự kiếm, nếu bố còn có những bữa tiệc như thế này, cứ từ chối thẳng đi, gọi con đến đón."
"Được được được..."
Nhìn vẻ qua loa của bố, tôi biết chắc chắn ông ấy sẽ không để tâm.
Xem ra, tôi phải nhanh chóng cưa đổ Nghiêm Trác thôi.
【Hệ thống, ngoài việc giúp Nghiêm Trác về nhà, còn cách nào có thể nhanh chóng tăng chỉ số rung động không?】
Nghe tôi muốn chủ động tấn công, hệ thống lập tức hưng phấn.
【Tôi có một chiêu, tuy nguy hiểm nhưng cơ hội thắng cực lớn. Cậu tắm rửa sạch sẽ rồi cố ý trêu chọc câu dẫn cậu ta đi.】
Hệ thống càng mô tả càng kích động, tôi không nói gì, chỉ chăm chú so sánh thân hình của tôi và Nghiêm Trác.
Với thân hình của cậu ta, người nguy hiểm là tôi, người chiến thắng là cậu ta thì có.
Tôi đứng bên ban công suy nghĩ rất lâu, lờ mờ nghe thấy tiếng bố mẹ tôi nói chuyện.
"Tiểu An vừa mới đi làm không có tiền tiết kiệm, tôi đợi thêm vài năm nữa rồi nghỉ việc, đừng để nó vất vả quá."
"Sợ gì, không phải vẫn còn một căn nhà sao, sau này tôi cũng có lương hưu. Cùng lắm thì chúng ta vẫn còn tiền tiết kiệm."
Bố tôi say đến mức giọng nói lơ lửng, vẫn còn nghĩ cho tôi.
Mẹ tôi còn nghĩ đến cuộc sống tuổi già, để giảm bớt gánh nặng cho tôi.
Lòng tôi dâng lên một nỗi chua xót.
So với bản thân, tôi càng hy vọng những người quan trọng có thể sống vô tư lự ở bên cạnh tôi.
Vì chúng tôi chỉ là nhân vật quần chúng không được ai quan tâm trong thế giới của nhân vật chính, nên tôi phải nắm bắt mọi cơ hội.
Trở lại phòng ngủ, tôi thấy Nghiêm Trác ngoan ngoãn, yên tĩnh ngồi bên giường đợi tôi.
