SAU KHI THẾ THÂN BỊ BẠCH NGUYỆT QUANG ĐÁNH DẤU, KIM CHỦ ĐIÊN RỒI

Chương 1

Ở bên Lục Tư Niên năm thứ tư, hệ thống đã ngừng hoạt động lại bất ngờ lên tiếng.

"Nhóc con, chuẩn bị cuỗm tiền bỏ trốn đi! Lần này mà mày còn làm hỏng nữa, tao bíp bíp bíp c.h.é.m mày ngay lập tức!"

Mười một giờ sáu mươi phút sáng, tôi đang xoa xoa cái lưng ê ẩm của mình để thức dậy. Không hiểu sao dạo này giờ giấc cứ lộn xộn, tỉnh dậy rồi vẫn đau lưng nhức óc.

Nghe thấy lời nó nói, tôi lập tức bật dậy khỏi giường như người sắp c.h.ế.t được cứu sống! Chết tiệt! Chân cũng hơi đau, tối qua tôi mộng du đi đánh quái vật à?

"Giao cho tao thì mày cứ yên tâm đi!!!" Tôi đáp lại, bỏ qua chút khác thường nhỏ nhặt đó.

Hệ thống lại bắt đầu chửi rủa, trong đầu toàn là tiếng tít tít như điện báo.

Thật là nóng tính. Tôi mới chỉ thất bại nhiệm vụ công lược có hai trăm ba mươi tám lần thôi mà nó đã chịu không nổi rồi.

Tuy nhiên, tất cả những điều này đều không quan trọng. Tôi chỉ là một nhân vật qua đường trong cuốn sách này, cứ ngoan ngoãn làm thế thân rồi công thành danh toại là được.

May mắn thay, chuyện nảy sinh tình cảm là không thể, vì Lục Tư Niên giữ thân như ngọc, không cho tôi lại gần.

Nhưng kỳ phát tình của Omega rốt cuộc là cái thiết lập quái quỷ gì vậy!

Tôi là trai thẳng! Trai thẳng đấy!

Thế nên, lúc tôi đè Lục Tư Niên xuống dưới thân, tôi đã rất... thẳng.

"Đồ ngu ngốc, mày định làm gì!" Hệ thống "chết giả" gào lên!

Nhìn Lục Tư Niên dưới thân bị lột quần áo xộc xệch, tôi bừng tỉnh, không còn tham lam hấp thụ tin tức tố từ miệng hắn nữa, cay cú tự tiêm một mũi thuốc ức chế.

Càng nhìn hắn tôi càng tức, tôi cột tay chân hắn lại thành hình nơ bướm rồi phủi tay rời đi!

"Trợ lý An! Tôi nhớ đã thông báo cho cậu rất nhiều lần rồi, làm ơn nói cho tôi biết! Tại sao ở đây vẫn còn thuốc ức chế!"

Sau khi tôi đi, giọng nói đầy căm hận của Lục Tư Niên lại vọng ra từ phòng.

 

back top