SAU KHI THẾ THÂN BỊ BẠCH NGUYỆT QUANG ĐÁNH DẤU, KIM CHỦ ĐIÊN RỒI

Chương 10

"Dư Hoan."

Cửa vừa mở, hơi nước liền thổi vào, một người ướt sũng đứng ở cửa, ánh đèn phòng khách chiếu vào, khuôn mặt trở nên rõ ràng.

Hạ Nhiên. Cảm ơn nhé, nhưng tôi từ chối.

Tôi định đóng cửa, tay cậu ta tách một tiếng chặn ngang cánh cửa, tôi thấy vết m.á.u thấm ướt nơi cổ tay áo sơ mi.

"Ai đánh cậu?!" Ánh mắt tôi đột nhiên thu hẹp.

Trên khuôn mặt trắng bệch của Hạ Nhiên, có vài vết ngón tay in hằn rõ rệt. Chết tiệt! Ai đánh đại mỹ nhân của tôi thành ra thế này! Táo tợn!

Thật sự không phải tôi lòng tốt bộc phát, thời tiết lạnh như thế này, ngay cả một con ch.ó nhỏ đứng trong mưa tôi cũng phải bế vào, huống chi...

Lúc băng bó vết thương cho Hạ Nhiên, cậu ta im lặng không nói gì, tôi lấy khăn lau khô tóc cho cậu ta, vừa lau vừa chửi bới.

"Cái thằng em tệ hại nhà cậu, với lại con mẹ kế tồi của cậu nữa, tại sao phải chịu đựng tức giận từ họ chứ! Đáng đánh thì cứ đánh lại đi chứ! Tay cậu dùng để làm gì! Bị người khác bắt nạt ngay trong nhà mình."

"Cả cha cậu nữa, Hạ Phong Dịch cũng là một lão già lú lẫn, càng già càng khốn nạn, thiên vị thấy rõ, trách gì sau này bị nhồi m.á.u não..."

"Sao cậu biết những chuyện này?" Hạ Nhiên cắt lời tôi, giọng nói rất nhẹ.

Tôi... Khụ khụ, suýt nữa thì lỡ lời. "Tôi nghe Lục Tư Niên nói."

He he, tôi cười khan, sợ Hạ Nhiên nghi ngờ. Tuy trong sách không có tình tiết Hạ Nhiên bị đánh này, nhưng trên dưới cuốn sách này, ngoài Hạ Phong Dịch ra thì cũng không ai dám tát Hạ Nhiên.

Nếu Hạ Nhiên thật sự bị người khác đánh, cũng sẽ không biểu hiện buồn bã như thế này. Không bận đi g.i.ế.c người đó đã là may rồi, sao lại lạc lõng đến mức một mình dầm mưa.

"Cậu có phải muốn tìm Lục Tư Niên không?" Tôi nhìn vào mắt cậu ta nói, lòng có chút đau, không còn cách nào khác, tôi là người có lòng thương xót mà. "Anh ấy đi công tác rồi, mấy ngày này sẽ không có ở đây, cậu có muốn gọi điện cho anh ấy không?"

Hạ Nhiên không nói gì, có lẽ thật sự bị cái tát này làm tổn thương.

"Đừng quá buồn." Tôi an ủi cậu ta, lau vết thương trên tay cho cậu ta.

Xem ra là bị mảnh thủy tinh cứa vào, sao lại bị thương nặng như vậy, cái đám khốn nạn đó!

"Tối nay cậu có thể ngủ ở phòng khách, đồ dùng trước đây cậu đã dùng chắc vẫn còn."

"Quần áo thay ra, giặt sạch rồi sấy khô, sẽ nhanh chóng ổn thôi."

"Nếu cậu không muốn chiếc áo sơ mi này nữa, có thể—"

Bị hôn rồi.

Toang.

 

back top