Rõ ràng, Hạ Nhiên không tin.
"Nhẹ... nhẹ một chút..." Tin tức tố nồng đậm quấn lấy tôi, ngập trời lấp đất, gần như không thở nổi.
Tôi phải viết một chữ SOS ở đây...
"Hạ Nhiên..."
Thật sự không chịu nổi nữa, cậu ta mới cho tôi cơ hội thở.
"Dư Hoan, cậu chưa bao giờ là vợ của hắn, không được ôm hắn."
"Gì cơ?"
"Cậu nghĩ, hắn sẽ thật sự cần một Omega không có gì cả sao? Cuộc hôn nhân của hai người, từ đầu đến cuối đều là âm mưu do hắn sắp đặt." Cậu ta giải thích với tôi, [Đúng rồi, bây giờ ngay cả giấy kết hôn cũng không còn.]
"Tôi đốt rồi."
Cậu ta nói ra chuyện này, rồi còn tỏ vẻ rất uất ức, "Tôi chỉ làm một chút chuyện xấu thôi, Lục Tư Niên đã đánh tôi, đau lắm~"
? Sao không đánh c.h.ế.t mày luôn đi?
Với lại, âm mưu từ đầu đến cuối là gì?
"Là thế này nha, thân mến, bên này đã tra được cốt truyện ẩn của bản sửa đổi rồi nha, nhân viên làm việc lúc ngài và Lục Tư Niên đăng ký kết hôn đã bị Hạ Nhiên mua chuộc, vì vậy thông tin cá nhân của hai người không được ghi vào hệ thống thành công đâu nha."
Nhận được câu trả lời của hệ thống, tôi càng thở dài hơn, thằng nhóc c.h.ế.t tiệt này xinh đẹp như vậy, sao lòng lại đen tối thế chứ!
Hạ Nhiên lòng dạ đen tối không buông tha tôi, sau đó tôi nhận ra có những người quả thật có thể cậy mình đẹp mà làm càn.
Nếu cậu ta rơi nước mắt nói muốn mạng tôi, ừm... thôi bỏ đi, tôi cũng chỉ có một mạng thôi.
Trừ cái đó ra, những thứ khác đều có thể cho cậu ta.
Gia đình họ Hạ đối xử không tốt với cậu ta, nếu tôi cũng rời đi, sẽ không còn ai yêu cậu ta nữa.
Tôi không thể bỏ rơi cậu ta.
Không ai sẽ bỏ rơi chú chó nhỏ của mình.
"Thế còn tôi thì sao?" Trong giấc ngủ, Lục Tư Niên âm u lên tiếng, đáng thương như nhau, "Tôi không phải chó của cậu sao?"
Tôi giật mình tỉnh giấc.
Cho đến giờ phút này tôi mới biết cái gì gọi là 'bị kẹp giữa hai người đàn ông' (左右为男).
