SAU KHI THỨC TỈNH, BETA MỜ NHẠT THAY EM TRAI OMEGA LIÊN HÔN VỚI ĐẠI LÃO TÀN TẬT

Chương 11

Ngày hôm sau, toàn thân tôi đau nhức.

Ôm cái gáy sau đặc biệt đau mà bước xuống giường, chân mềm nhũn, ngã luôn xuống thảm mềm mại.

Sầm Kim Tiêu từ ngoài đi vào, bế xốc tôi lên.

“Có chỗ nào không thoải mái sao?”

Tôi chịu đựng cơn đau lưng, cứng miệng nói, “Ừm, cũng tạm, vẫn chưa đủ mạnh mẽ.”

Cánh tay Sầm Kim Tiêu ôm tôi siết chặt hơn.

Ngón tay véo vào phần thịt mềm trên đùi tôi, cười như không cười, “Thật sao?”

“Cần phải mạnh mẽ đến mức nào nữa?”

“Nếu anh chữa khỏi chân, chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn.”

Tôi chuyển hướng câu chuyện, quay sang vấn đề chính.

“Đi chữa đi, được không?”

Sầm Kim Tiêu im lặng hồi lâu.

Cuối cùng gật đầu.

“Tôi đồng ý với cậu.”

Tôi rất vui, cốt truyện của Sầm Kim Tiêu đang dần đi đúng hướng.

Cuối cùng hắn cũng có thể thoát khỏi những rắc rối hỗn độn kia rồi.

Tuy nhiên, sắp tới sẽ chào đón một nút thắt cốt truyện quan trọng.

Nhân vật chính Tần Thời đã về nước.

Tần Thời, người luôn đối đầu với Sầm Kim Tiêu, trở về nước và bắt đầu cạnh tranh thương mại với hắn.

Mặc dù Sầm Kim Tiêu rất có năng lực, nhưng cuối cùng vẫn không thể chống lại hào quang của nhân vật chính.

Cuối cùng hắn rơi vào kết cục công ty phá sản.

Tôi chỉ cần tưởng tượng cảnh biệt thự không còn, xe thể thao không còn, tôi và Sầm Kim Tiêu hai người nghèo đến mức chỉ có thể ngủ ngoài đường…

Liền theo bản năng rùng mình một cái.

Chuyện này không được xảy ra.

Chiến trường thương mại thì tôi không hiểu.

Nhưng tôi quyết định áp dụng cách đơn giản và thô bạo nhất.

Để nhân vật chính và phản diện bắt tay giảng hòa, không đánh nhau nữa!

Thế là ngày Tần Thời về nước, tôi tổ chức tiệc chiêu đãi hắn.

Và còn mời cả Sầm Kim Tiêu nữa.

Sầm Kim Tiêu ban đầu đương nhiên là rất không muốn.

Dù sao thì từ thời sinh viên, hai người đã nhìn nhau không thuận mắt.

Trở thành bạn bè là điều không tưởng.

Sau đó tôi bắt đầu thao túng tâm lý hắn.

“Tần Thời là bạn tôi, anh là chồng tôi, nếu hai người mà mối quan hệ không tốt thì tôi sẽ rất buồn đó.”

“Anh nỡ lòng nào để tôi buồn sao, hả chồng? Anh đi cùng tôi nhé…”

Dưới sự nài nỉ ỉ ôi của tôi.

Sầm Kim Tiêu cuối cùng cũng đồng ý.

Không hổ danh là tôi!

 

back top