Theo cốt truyện ban đầu, buổi tiệc đính hôn diễn ra vô cùng sơ sài.
Nhưng lần này, toàn bộ buổi tiệc đều do chính tay tôi tổ chức.
Tuyệt đối phải mang lại một ký ức khó quên cho nhân vật phản diện.
Ngày đính hôn, khách khứa đông đủ.
Tôi với vẻ mặt hớn hở, chào hỏi mọi người, “Đừng khách sáo, đừng khách sáo, cứ ăn uống thoải mái đi!”
Lúc đi mời rượu, Lâm Tư Vũ thấy tôi sắc mặt hồng hào, thậm chí còn mập lên một chút so với lúc rời nhà, liền hỏi, “Sầm Kim Tiêu không đánh mày à?”
“Hắn đánh tôi làm gì?”
“Không phải tin đồn nói hắn có xu hướng bạo lực sao?”
Tôi cố nhịn không đảo mắt, “Cậu cũng nói là tin đồn rồi.”
Lâm Tư Vũ còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lại bị tiếng ồn ào bên cạnh thu hút sự chú ý.
Giây tiếp theo, một tiếng hét vang lên, “Lâm Bắc, mày còn nói hắn không có xu hướng bạo lực!”
Tôi nhìn kỹ lại.
Không ổn.
Anh cả của Sầm Kim Tiêu, Sầm Tần Nhiên, đã đến từ lúc nào?
Mối quan hệ của hai người họ không chỉ là tệ, mà phải dùng từ nước với lửa để hình dung.
Dù sao thì trong nguyên tác, Sầm Tần Nhiên là kẻ đã hại c.h.ế.t mẹ của Sầm Kim Tiêu.
Thấy Sầm Tần Nhiên bị Sầm Kim Tiêu đè xuống đất, mảnh thủy tinh sắp đ.â.m vào cổ đối phương.
Tôi lập tức xông lên, ôm lấy Sầm Kim Tiêu.
“Chồng ơi, bình tĩnh!”
Mảnh thủy tinh đ.â.m vào lòng bàn tay tôi, m.á.u nóng rỉ ra.
Sầm Kim Tiêu như bừng tỉnh, buông tay đang bóp cổ Sầm Tần Nhiên ra, lạnh lùng nói, “Cút!”
Trong phòng nghỉ, nhân viên y tế đang xử lý vết thương cho tôi.
Tôi đau đến nhăn nhó mặt mày.
Lâm Tư Vũ rảnh rỗi chạy đến nói lời mỉa mai, “Lâm Bắc, loại người như vậy mà mày cũng dám gả, muốn tiền đến phát điên rồi à!”
“Tại sao tôi lại không dám gả?”
“Hôm nay hắn còn ra tay với anh trai ruột của mình!”
Tôi có chút khó chịu.
Tên ngốc Lâm Tư Vũ này, để cậu ta trải qua tất cả những gì Sầm Kim Tiêu đã trải qua thì cậu ta sẽ ngoan ngoãn thôi.
“Đức Phật Lạc Sơn gặp cậu còn phải nhường chỗ.”
“Ý mày là sao?”
“Ý là, tôi thích gả đấy, tôi thích hắn, cậu quản không được.”
Sầm Kim Tiêu đứng ở cửa, nghe trọn vẹn cuộc đối thoại bên trong.
Trái tim vốn lạnh băng của hắn, như được ánh nắng ấm áp đã lâu không gặp chiếu vào.
Có một dòng suối ấm áp kỳ lạ chảy khắp cơ thể.
Cảm giác này, rất xa lạ.
Nhưng không hề đáng ghét.
Hắn đẩy cửa bước vào.
“Lâm Bắc, về nhà thôi.”
