SAU KHI TÌNH MỘT ĐÊM VỚI THIẾU GIA, TÔI ÔM HÀNH LÝ BỎ TRỐN VỀ QUÊ

Chương 13

Thì tôi sẽ ra sao?

Tối hôm đó đâu phải chỉ mình tôi sai.

Tóm được tôi thì anh ta có thể làm gì?

Trước đây tôi chưa nghỉ việc, nể mặt anh ta là ông chủ của tôi.

Tôi dỗ dành anh ta.

Bây giờ tôi đã nghỉ việc rồi, ai còn quan tâm tâm trạng anh ta thế nào chứ.

Tôi không bận tâm đâu.

Tôi cúp điện thoại, Chu Sâm Dã ngay lập tức gọi đến cuộc thứ hai.

Nhưng tôi không nghe, trực tiếp chọn chặn số anh ta.

Bao gồm tất cả các phương thức liên lạc của anh ta.

Thế giới trở nên yên tĩnh.

Tôi không về nhà bố mẹ tôi, chủ yếu là vì họ đã chuyển về thành phố sống từ lâu.

Hơn nữa nếu tôi về đó.

Thì khó tránh khỏi việc lại bị kéo đi xem mắt.

Trước đây ở tỉnh ngoài còn có thể đối phó, bây giờ dù tôi có nói tôi thích đàn ông.

Họ cũng có thể tìm cho tôi một người đàn ông để xem mắt.

Cho nên thôi vậy.

Tôi chọn trở về ngôi nhà cũ ở quê.

Ngôi nhà tuy không quá tốt, nhưng sửa sang lại vẫn có thể ở được.

Tôi bỏ chút tiền, thuê người dọn dẹp nhà cũ, lại mua đồ nội thất đơn giản, cứ thế tôi sống ở nhà cũ dưới quê.

Ngôi nhà cũ chứa đựng rất nhiều ký ức tuổi thơ của tôi.

Chỉ là có lẽ vì đã quen ngủ trên chiếc nệm mấy chục nghìn tệ của nhà họ Chu, bây giờ ngủ trên chiếc nệm mấy nghìn tệ của mình tôi cảm thấy hơi không quen.

 

back top