TÔI LÀ ALPHA HẠNG XOÀNG, MẸ LẠI TÌM CHO TÔI OMEGA HÀNG TOP LÀM VỢ

Chương 2

Tôi quay đầu lại.

Thẩm Kỷ Lâm đang nhìn chằm chằm vào... eo và hông của tôi.

Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn ngủ mờ ảo, không nhìn rõ cảm xúc trong ánh mắt cậu ấy.

Tôi nhíu mày, hỏi: “Còn chuyện gì nữa?”

Thẩm Kỷ Lâm lẩm bẩm một câu gì đó, nghe không rõ, chỉ loáng thoáng nghe được hai từ “thon thả”.

Tôi lại gần hơn: “Cậu nói gì?”

Lúc này cậu ấy mới hoàn hồn, vẻ mặt chột dạ cúi đầu xuống.

Một lúc sau, lại ngẩng lên nhìn tôi, ho khan một tiếng với vẻ không tự nhiên.

Cậu ấy khó khăn nói: “Tôi nghĩ kỹ rồi, dù sao chúng ta cũng đã kết hôn, nếu cậu muốn... cũng được, nhưng chỉ được hôn và sờ, không được đi đến bước cuối cùng.”

Lần đầu tiên nghe nói chuyện này còn có thể mặc cả.

Tôi đúng là đã được mở mang tầm mắt, nhìn cậu ấy không nói nên lời.

Mua một con búp bê hơi còn hữu dụng hơn cậu ấy không?

Nhưng thật sự không còn sức lực để đôi co với cậu ấy nữa.

Tôi tỏ vẻ mất kiên nhẫn: “Hai lựa chọn, một là cậu leo lên cho tôi, hai là cậu cút đi.”

Nói xong, tôi cởi quần.

Đường hoàng đi đến trước mặt cậu ấy.

Thế rồi tôi phát hiện mình lại thấp hơn omega này một đoạn.

Khỉ thật, trong hồ sơ ghi là 1m80 cơ mà?

Thấy tôi tiến lại gần, Thẩm Kỷ Lâm dán chặt vào tường như một con thỏ bị kinh hãi, ánh mắt lảng tránh.

Cậu ấy lắp bắp nói: “Chuyện này không phải anh muốn quyến rũ là được đâu.”

Miệng nói vậy, nhưng ánh mắt cậu ấy lại lén lút liếc xuống phía dưới.

Tôi cười khẩy, lại gần thêm chút nữa.

Thẩm Kỷ Lâm lập tức căng cứng toàn thân.

Tôi nghiêng đầu, nhẹ nhàng thổi một hơi vào tai cậu ấy.

Hạ giọng nói: “Bảo bối, thật sự không muốn thử với chồng sao? Chồng giỏi lắm đó nha.”

Vừa nói dứt lời, tôi khiêu khích nhích hông về phía trước.

Thẩm Kỷ Lâm run rẩy cả người.

Mặt cậu ấy lập tức đỏ bừng, hai vệt đỏ chói mắt chảy ra từ mũi.

Nhìn rõ đó là gì, tôi hơi sững lại, nhắc nhở: “Này, cậu chảy m.á.u mũi rồi.”

Thẩm Kỷ Lâm đột ngột đẩy tôi ra, mặt đỏ bừng giải thích: “Là do bị nóng trong người, anh đừng nghĩ lung tung.”

Sau đó, cậu ấy ôm chặt miếng dán ức chế trên tuyến thể rồi chạy sang phòng bên cạnh.

Tôi nhìn bóng lưng chật vật của cậu ấy, khinh miệt cười một tiếng: Đồ hèn nhát.

 

 

back top