Phiên ngoại: Sầm Việt
1
Tôi chưa từng thấy người đẹp nào như vậy.
Thanh niên quấn một cái chăn, ngũ quan lộ ra tinh xảo yêu kiều, đôi mắt to ướt át, giọt lệ chực trào, run rẩy co ro trên giường.
Ánh mắt nhìn tôi, vừa như kinh hãi lại vừa như cầu xin.
Tôi cảm thấy hồn mình sắp bị câu đi mất rồi.
Không nhịn được cảm thán một câu: “Bán vũ khí quả nhiên không có tương lai.”
Đến vị trí của tôi, những người đẹp mà các thế lực khác nhau gửi đến chỉ có nhiều chứ không ít, cả nam lẫn nữ, nhưng tôi chẳng hề có chút hứng thú nào, đều cho người đuổi đi hết.
Bây giờ tim tôi đập thình thịch.
Tôi nghĩ, đây có lẽ là tình yêu sét đánh rồi.
Tôi hỏi cậu ấy: “Em tên là gì?”
Thanh niên ngoan ngoãn trả lời: “Lâm Ngọc.”
2
Thanh niên trông có vẻ yếu ớt không chịu nổi sự giày vò, nhưng thực tế lại có bờ vai rộng, eo hẹp, cơ thể vô cùng dẻo dai.
Tôi tưởng cậu ấy sẽ sớm khóc òa lên, dù sao cậu ấy trông mềm mại như một chú thỏ trắng.
Nhưng không ngờ cậu ấy lại cắn chặt môi, hàm dưới căng cứng, phát ra tiếng thở dốc dồn dập nhưng không hề rên rỉ một tiếng, cậu ấy nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt đẹp dưới sự kích thích liên tục nổi lên hơi nước.
Tôi lập tức nổi hứng trêu đùa, hành hạ cậu ấy gần hết đêm mới dừng lại.
Trong lúc ngủ mơ màng.
Tôi cảm thấy có một ánh mắt lạnh lẽo, đầy sát ý chiếu lên người tôi.
Một bàn tay thon dài đặt trên cổ tôi, chậm rãi xoa bóp.
Tôi giật mình tỉnh giấc, lông tóc dựng đứng, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế tần suất hô hấp.
“Thôi vậy.”
“Đẹp trai như thế, c.h.ế.t đi hơi đáng tiếc.”
Người đó lẩm bẩm vài câu, rồi thu tay lại.
Tôi: “…”
3
Đầu óc tôi có lẽ bị kẹp vào cửa rồi.
Nếu là người khác dám công khai phóng thích sát ý mạnh mẽ như vậy trước mặt tôi, tôi đã sớm g.i.ế.c c.h.ế.t hắn để trừ hậu họa rồi.
Nhưng Lâm Ngọc…
Tôi thật sự thích cậu ấy.
Ngày hôm sau tôi giả vờ như không có chuyện gì.
Cậu ấy thì nở một nụ cười ngượng ngùng, rụt rè với tôi.
Diễn xuất tốt thật.
Nhưng thanh niên sớm không thể diễn tiếp được.
Sau đó khi lên giường với cậu ấy, ngoại trừ lúc đầu còn đáng yêu ngoan ngoãn, thì đến giữa chừng, khuôn mặt thanh niên vẫn còn dục vọng chưa tan, cậu ấy ngửa đầu, như đang cố gắng kiềm chế cơn sóng triều dâng trào trong cơ thể, nhưng đôi mắt lại dần trở nên âm trầm lạnh lẽo, như thể muốn cắn đứt một miếng thịt lớn từ người tôi.
Lực tay của cậu ấy cũng rất mạnh, thường xuyên véo tôi bầm tím.
Nhưng, tôi cảm thấy cậu ấy không muốn bóp eo tôi, mà là cổ tôi.
Thật nóng bỏng.
Tôi không hề cảm thấy sợ hãi, thậm chí ở xương cụt còn dâng lên sự run rẩy và hưng phấn tê dại, có cảm giác kích thích như đang chơi với lửa.
Tôi cảm thấy mình càng yêu cậu ấy hơn.
