TÔI LÀ THIẾU GIA GIẢ VẠN NGƯỜI GHÉT, PHẢI ĐI QUYẾN RŨ THIẾU GIA THẬT VÀ VỊ HÔN PHU CỦA HẮN

Chương 13

Bách Tế không phải không biết mục đích mình làm như vậy, chỉ là không muốn thừa nhận mình là một kẻ biến thái vô đạo đức.

Hắn đột nhiên đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve mặt tôi: “Cậu lớn rồi.”

Lòng tôi bất chợt hoảng hốt, nhìn thẳng vào mắt hắn, vì căng thẳng mà hơi nhói, khoảnh khắc mắt chớp một cái, hơi thở của người đàn ông càng nặng hơn, tôi cụp mắt xuống.

Nghĩ đến người này là bạn đời chính thức của Lục Cẩm Mặc, tôi vừa kháng cự, vừa phấn khích.

Tôi không nhìn hắn, chỉ hỏi: “Anh thích tôi sao?”

Bách Tế không trả lời.

Sau này nghĩ lại, hắn đã hối hận vì sự hàm súc và giữ kẽ của mình.

Người hầu thay tấm thảm vừa bị người khác giẫm lên, rồi nhanh chóng khử trùng dọn dẹp, rời khỏi phòng khách.

Tôi căng thẳng một cách khó hiểu.

Nhưng trong lòng lại nghĩ, Lục Cẩm Mặc là một kẻ điên, Bách Tế là một kẻ biến thái.

Họ đều là những người tôi ghét, tôi có thể hư hỏng một chút, mặc kệ Bách Tế lại gần.

Bách Tế đột nhiên cười khẽ.

Tôi đang bối rối bỗng nổi giận, cảm thấy như bị hắn trêu đùa.

Tôi lập tức căng mặt, vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong yếu ớt nói: “Tôi sẽ không ở lại đây đâu, chúng ta không có quan hệ gì.”

Bách Tế không làm khó tôi, chỉ là ngày hôm đó trở về, đám tay sai của Thẩm Gia lại bắt đầu theo dõi tôi, không chỉ hắn, lãnh đạo nhà trường cũng bắt đầu hỏi thăm chuyện của tôi.

Tôi sợ hãi vô cùng, sự vui sướng trong lòng tan biến, lại bắt đầu hoang mang, đúng rồi, không có ai che chở, sự trả thù cũng phản tác dụng.

Tôi cắn răng, khi người của Bách Tế lại đến đón tôi, tôi ngoan ngoãn dọn vào ở nhà họ Bách.

Nhưng hắn chẳng làm gì cả, cứ như thể thực sự coi tôi là tiểu thiếu gia nhà họ Bách mà nuôi dưỡng.

Tôi không tin.

Buổi tối tôi ngủ thẳng trên giường hắn, khi Bách Tế về phòng, nhìn thấy người trên giường, vẻ mặt hắn còn ngẩn ra, có lẽ không ngờ tôi lại làm ra chuyện này.

Hắn xoay cổ tay, chiếc găng tay trên tay trái đã được tháo ra, trên mu bàn tay có một vết sẹo do bỏng, trước đây vì chuyện gia đình nên hắn từng bị tai nạn xe hơi, chính là khoảng thời gian quen biết tôi.

Vết tích thực ra đã rất mờ rồi.

Tôi trở mình trên chăn, bên dưới áo ngủ chỉ mặc một chiếc quần lót.

Vừa động đậy, hai chân liền lộ ra.

Trong nhà sưởi ấm đầy đủ, ngược lại rất ấm áp.

Ánh mắt Bách Tế tối sầm, bước đến ngồi xuống: “Muốn ngủ cùng tôi sao?”

Tôi giơ chân đặt lên bụng dưới của hắn, cấn cấn: “Không phải anh muốn ngủ với tôi sao? Anh nói, tôi lớn rồi, trưởng thành rồi.”

Tôi ngồi dậy, ghé sát tai hắn nói: “Đồ biến thái lớn.”

Bách Tế năm nay cũng mới hai mươi tám, đương nhiên vẫn còn trẻ, nhưng so với người mười tám, mười chín tuổi, thì quả thật lớn hơn khá nhiều.

Hắn đưa tay nắm lấy eo tôi, dùng lực một cái, liền bế tôi lên đùi, rất cưng chiều nói: “Đừng làm loạn.”

Nói rồi, hắn đặt tôi vào trong chăn.

Tôi nhíu mày, nắm lấy tay hắn: “Anh có ý gì?”

Bách Tế cúi đầu: “Cậu nghĩ quá nhiều rồi, Xán Xán.”

Tôi không hiểu lời này có ý gì, chỉ thấy hắn đang làm bộ làm tịch, lập tức kéo cổ áo hắn kéo xuống, ngẩng đầu hôn lên.

Bách Tế nghiêng đầu, tôi hôn trượt vào khóe môi hắn, tức đến bật cười.

Bàn tay tôi đặt lên n.g.ự.c người đàn ông, từ từ trượt xuống, rồi lật người đè Bách Tế xuống dưới: “Bách tiên sinh, anh còn muốn liên hôn với nhà họ Lục không?”

Bách Tế không ngăn cản hành động của tôi: “Làm sao cậu chắc chắn tôi sẽ liên hôn với nhà họ Lục?”

Tôi cúi đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông: “Đó là chuyện của anh, hỏi tôi làm gì?”

Tay Bách Tế nắm lấy eo tôi, đẩy tôi nằm xuống, hôn xuống một cách mạnh mẽ: “Không liên hôn nữa, yên tâm, Đồng Xán.”

Tôi hài lòng nhếch môi.

Mặc cho Bách Tế lộng hành, không lâu sau, tôi có chút chịu không nổi muốn tránh, đặc biệt là khi hắn bảo tôi nằm sấp, tôi bắt đầu giãy giụa, tôi đồng ý để hắn hôn, nhưng không định để hắn làm.

“Không, không được.” Tôi cắn răng quát, nhưng bàn tay lớn của người đàn ông ấn vào lưng tôi, đưa tay lấy hộp đồ trên tủ đầu giường.

Tôi chợt tỉnh giấc, Bách Tế đã chuẩn bị sẵn từ lâu, tôi hoàn toàn là tự chui đầu vào lưới.

Hắn dùng lực xoa bóp vị trí dưới eo tôi, giọng nói nghiêm khắc: “Thả lỏng.”

Tôi run rẩy.

Khi hắn trầm eo xuống, tôi hét lên một tiếng, lắc đầu từ chối, nước mắt lập tức tuôn ra.

Quá nhanh.

Tiến triển quá nhanh.

 

back top