TRƯỚC KHI THÀNH HÔN, TA TẶNG CHO HẮN BÙA HỘ THÂN, THỰC CHẤT LÀ PHÙ CHÚ CHUYỂN THƯƠNG

Chương 30

 

Ngày ta và Vô Mịch rời khỏi tông môn, Trĩ Li đến tiễn chúng ta.

Người phụ nữ thép hiếm hoi đỏ hoe mắt: "Phải hạnh phúc đấy."

Vô Mịch cười rạng rỡ: "Điều đó là đương nhiên rồi."

Nghĩ đến lần gặp mặt tiếp theo không biết là bao giờ, ta không kìm được hỏi điều nghi hoặc đã đè nặng trong lòng: "Tại sao ngươi không phản đối chúng ta?"

Trĩ Li lườm ta một cái: "Là nam hay nữ, là già hay trẻ, có quan trọng đến thế sao?"

"Có thể yêu nhau khi còn sống, đã là quẻ thượng thượng rồi."

Nàng sốt ruột vẫy tay: "Cút, cút, cút, toàn hỏi những câu ngốc nghếch."

Đến khi sắp đi thật, nàng lại gọi chúng ta lại: "Rảnh rỗi thì quay về thăm ta nhé."

Mắt ta nóng lên: "Được."

"Thôi, cút đi."

Vô Mịch bật cười thành tiếng, nhanh nhẹn kéo ta đi.

Chúng ta nắm tay nhau, bước trên con đường phía trước còn nhiều điều chưa biết.

Tương lai đáng để mong chờ.

END.

back top