XUYÊN ĐẾN THẾ GIỚI ABO, VÔ TÌNH NGỦ VỚI ALPHA LÀM BỤNG TO LÊN

Chương 8

Khi thi đại học, tôi cố gắng điền kín một nửa tờ đáp án.

Chị tôi thưởng cho tôi vì đã ngoan ngoãn nghe lời, đưa tôi một thẻ đen.

Bảo tôi chơi cho đã.

Lại cảnh cáo tôi: “Đừng có mà chơi đùa với Cố Hành Vân.”

Nói thừa, tôi chơi đùa với cái gì cũng không chơi đùa với đàn ông.

Tôi quen sống nghèo rồi, có tiền cũng không biết tiêu thế nào, ở nhà tự nhốt mình mấy ngày.

Lớp trưởng gắn thẻ tôi trong nhóm lớp, bảo tôi đi dự tiệc tri ân thầy cô.

Tiệc tri ân thầy cô rất ồn ào, đủ mọi âm thanh, đủ mọi mùi hương trộn lẫn vào nhau.

Khiến tôi đau đầu.

Tôi đi ra ngoài hít thở không khí.

Trong con hẻm bên cạnh thoang thoảng hai luồng khí tức ngọt ngào đang quấn quýt lấy nhau.

Và tiếng cầu cứu hầu như không nghe thấy được.

Là của con gái.

Tôi xông vào, thấy một Alpha tóc vàng đang cố cưỡng ôm một cô gái Omega.

Sử dụng tin tức tố để áp bức cô ấy.

Đầu óc tôi ù một tiếng, tung một cú đá.

May mà tôi kiên trì chạy bộ mỗi ngày.

May mà đây là một Alpha kém cỏi.

Không thể chi phối tôi trong thời gian ngắn.

Nhưng vẫn có ảnh hưởng.

Tôi run tay đưa thuốc vào miệng cô gái gần như đã mất đi lý trí, rồi tiêm cho cô ấy một mũi.

Nhưng cũng không còn sức lực để tiếp tục đối phó với tên Alpha kia.

Hắn ta đứng dậy lắc đầu, cười toe toét.

“Omega ưu tú à? Cậu tự dâng mình đến đây, đánh dấu cậu rồi cậu sẽ là của tôi, chỉ có thể sinh con cho một mình tôi.”

Tôi che chở cô gái phía sau, đầu óc chậm chạp, không nghĩ ra được cách giải quyết nhanh chóng và hiệu quả.

Tên Alpha nhào đến người tôi, há miệng định cắn gáy tôi.

Giây tiếp theo, hắn ta lại bị người khác đạp bay.

Tôi ngẩng đầu lên, nhìn ngược ánh đèn đường lờ mờ.

Cầu xin cậu ta: “Cố Hành Vân, cậu có thể giúp tôi đưa cô ấy đến nơi an toàn không?”

Cố Hành Vân gọi cảnh sát.

Sau khi đến sở cảnh sát, tôi cũng bị tiêm một mũi.

Tỉnh táo được nửa tiếng ngắn ngủi.

Cô gái được chị gái Alpha của cô ấy đón đi.

Cô ấy đặc biệt xin số điện thoại của tôi, nói rằng sẽ đến thăm tôi vào một ngày khác.

Vừa ra ngoài, tôi định gọi điện cho tài xế nhà tôi đến đón, Cố Hành Vân bất ngờ giật lấy điện thoại của tôi.

“Không cần phiền phức, tôi tiện đường đưa cậu về.”

 

 

back top