Tiễn Tống Tư Triết đi, Lộ Hằng ngồi trong văn phòng Tổng tài của Tập đoàn Hằng Tinh, lại cầm bản phương án tỉ mỉ nhìn vài lần, trong lòng cảm thán: Đây quả thực là gửi than ngày tuyết a.
Cùng với sự phát triển của thực phẩm Mỹ Nạp Sâm, thị trường dinh dưỡng tề đã chịu đả kích rất lớn.
Công ty họ có đơn đặt hàng của Quân đoàn, trước mắt chịu đả kích còn chưa quá lớn.
Nhưng hiện tại giá cả nguyên liệu nấu ăn tự nhiên đã giảm xuống, trên Tinh Võng các loại đầu bếp, người phát sóng ẩm thực cũng liên tục xuất hiện.
Không lâu sau, thị trường dinh dưỡng tề nhất định sẽ bị chèn ép thêm một bước. Rốt cuộc có đồ ăn tự nhiên, ai còn sẽ nguyện ý ăn dinh dưỡng tề?
Các nhà buôn khác trong ngành dinh dưỡng tề có lẽ cho rằng làm cho Mỹ Nạp Sâm biến mất là có thể trở lại bộ dạng trước kia, nhưng Lộ Hằng biết, không đơn giản như vậy.
Mỹ Nạp Sâm chỉ là châm một ngọn lửa, mở ra một con đường. Người thực sự làm cho đốm lửa này bốc cháy chính là hàng tỷ người thường trên toàn Tinh Tế.
Cũng chính vì như vậy, lần đầu tiên Mỹ Nạp Sâm tới bàn chuyện hợp tác, ông đã đưa ra lựa chọn khác biệt so với các công ty khác, đồng ý hợp tác với Mỹ Nạp Sâm.
Chỉ là sự hợp tác này không thể giải quyết vấn đề mà Tập đoàn Hằng Tinh đang phải đối mặt. Căn nguyên vấn đề vẫn còn ở đó.
Hiện tại, vẫn là Mỹ Nạp Sâm, mang đến cho ông biện pháp giải quyết.
Chính xác mà nói, Tống Tư Triết đã đưa cho ông đồ uống – một hướng thị trường hoàn toàn mới, và cũng là một hướng phát triển và chuyển đổi hoàn toàn thích hợp với Tập đoàn Hằng Tinh.
Chính vì lẽ đó, Lộ Hằng cảm thấy rất hoang mang.
Trong thế giới của thương nhân thì chỉ vì lợi ích mà mưu tính, có rất nhiều ví dụ sứt đầu mẻ trán vì tranh đoạt lợi ích, nhưng ông chưa từng thấy có người nào dâng tặng cây rụng tiền như vậy.
Nhưng bất luận đối phương vì cái gì, bản phương án này đối với Tập đoàn Hằng Tinh tuyệt đối có lợi mà vô hại, điều này đã đủ rồi.
Tống Tư Triết sau khi trở lại Mỹ Nạp Sâm, liền gửi một tin nhắn cho Lâm Ngôn: 【 Điện Hạ, tôi đã nói chuyện xong với Tổng tài Lộ Hằng của Tập đoàn Hằng Tinh rồi, cũng đưa bản phương án đồ uống cho ông ấy. Ông ấy đồng ý tăng cường hợp tác với chúng ta, hẹn ba ngày sau ký hợp đồng. 】
【 Lâm Ngôn: Tốt, Tống ca. Phương án hắn nói thế nào, lúc ký hợp đồng có cần tôi hỗ trợ không? 】
【 Tống Tư Triết: Lúc ký hợp đồng tôi sẽ mang theo luật sư, Điện Hạ không cần lo lắng. Tổng Lộ nói phương án rất tốt, ông ấy tính toán mở toàn bộ cửa hàng chuyên bán của họ để hợp tác với chúng ta. 】
【 Lâm Ngôn: Khoa học! Anh ta cũng rất quyết đoán, không sợ lỗ tiền sao? 】
【 Tống Tư Triết: Rất quyết đoán, ánh mắt cũng không tệ, biết ai mới có thể làm cho ông ấy kiếm tiền! 】
Tống Tư Triết hiện tại bên ngoài nhìn ổn trọng hơn nhiều, trên thực tế sau lưng tính cách vẫn còn có chút đơn thuần và hơi ngốc nghếch. Nghe hắn nói như vậy, Lâm Ngôn liền biết hắn rất có hảo cảm với vị Tổng Lộ này.
Lâm Ngôn trêu chọc hắn: 【 Nha, đánh giá cao như vậy, xem ra vị Tổng Lộ này xác thật không tồi. 】
【 Tống Tư Triết: Đó là đương nhiên, ông ấy chính là đối tượng hợp tác mà tôi đã tốn công phu lớn, thu thập rất nhiều tư liệu mới xác định được. [đắc ý.jpg]】
Lâm Ngôn:... Anh cũng tự luyến thật đấy.
Tống Tư Triết đã ở đó giảng giải tâm lý quá trình hắn nhìn trúng Lộ Hằng giữa biển người mênh mông.
Đổi sang một bối cảnh khác thì chắc chắn là câu chuyện tình yêu kinh điển: Nhất kiến chung tình, nhị thấy khuynh tâm, tam thấy...
Lâm Ngôn cạn lời. Ngày thường nhìn rất đứng đắn, sao lại giống Samoyed vui vẻ như vậy?
Sử dụng “Ừ, à, thật vậy à?, Anh giỏi quá!, Tuyệt vời quá!...” để ứng phó xong bản Tống Tư Triết lảm nhảm, Lâm Ngôn nằm liệt trên sô pha, cảm thấy mệt mỏi hơn cả chạy 800 mét, mệt tâm.
Hoắc Hoài hai ngày nay trở về sớm. Vừa vào cửa liền nhìn thấy Lâm Ngôn nằm liệt trên sô pha, toàn thân lộ ra một vẻ mệt mỏi.
Tưởng rằng cậu mệt quá ngủ rồi, Hoắc Hoài có chút đau lòng, đi qua bế người lên, muốn cho cậu nằm ngủ thoải mái hơn một chút.
Kết quả còn chưa kịp đặt người xuống, đã nghe thấy giọng Lâm Ngôn: “Làm em giật mình, sao anh lại về sớm vậy?”
Lực tay Hoắc Hoài siết chặt lại, ôm người xoay người đi lên lầu, vừa đi vừa nói chuyện: “Ừ, hôm nay không bận lắm, mệt rồi lên lầu ngủ một lát.”
“Em biết, thả em xuống, em tự đi.”
“Đừng nhúc nhích, cẩn thận té ngã. Anh ôm em, đỡ việc.”
Cũng phải, người đàn ông này sức lực rất lớn, hơn nữa bản thân cậu cũng không muốn động lắm.
Có người nguyện ý làm cu li vừa lúc. Chỉ là cái tư thế này... Khụ, đại nam nhân bị ôm kiểu công chúa vẫn có chút ngại ngùng.
Nhưng không thể không nói, cảm giác không cần tự mình đi đường thật sự quá sung sướng.
Cũng không biết hai tiểu tử kia giống ai, quá ăn khỏe, dẫn đến bụng cậu sáu tháng đã rất lớn, hiện tại có chút không thích vận động lắm.
Bất quá hiện tại cậu còn chưa buồn ngủ, liền bảo Hoắc Hoài đặt cậu ở sô pha bên cạnh đầu giường, lót hai cái đệm để tựa vào xem thiết bị đầu cuối.
Người đàn ông thì ngồi sang bên kia, nâng đôi chân hơi sưng phù của Lâm Ngôn lên, chậm rãi mát xa.
Lâm Ngôn lực chú ý dần dần chuyển từ thiết bị đầu cuối sang gương mặt nghiêng tuấn mỹ và chuyên chú của người đàn ông. Một cảm giác ấm áp chảy xuôi trong tim.
Bị ánh mắt ôn nhu của cậu nhìn chăm chú, Hoắc Hoài nghiêng đầu nhướng mày với cậu: “Nhìn anh ngây người, thích anh như vậy sao?”
Vốn tưởng rằng Lâm Ngôn sẽ giống như trước cười nhạo và đấu võ mồm với mình, không ngờ cậu chỉ cười, cười rất vui vẻ, sau đó mở miệng nói: “Tống ca hôm nay đi nói chuyện hợp tác với Tập đoàn Hằng Tinh, thành công rồi.”
“Có phương án của em ở đó, hắn nếu còn nói không thành, còn không bằng sớm tự đ.â.m đầu c.h.ế.t đi.”
Lâm Ngôn sớm đã quen với cái miệng độc của đối phương, đổi một đề tài tiếp tục nói: “Tây Nhĩ Phỉ nói, hai cửa hàng thức ăn nhanh kia cũng trang hoàng xong rồi. Em tính toán làm một đợt thí nghiệm buôn bán trước, xem hiệu quả thế nào.”
“Ừ, thời gian định vào khi nào?”
“Chính là hai ngày này. Ai, anh nói em nếu bị lỗ thì làm sao bây giờ?”
Hoắc Hoài nhìn cậu, cảm thấy đề tài hôm nay của cậu có chút nhảy vọt, nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời: “Sẽ không lỗ. Hai cửa hàng này định vị chuẩn xác, phong cách độc đáo, giá cả hợp lý, lỗ mới không phù hợp với quy luật thị trường. Cho dù là lỗ, thì cũng không sao, mở lại là được. Nhà chúng ta có rất nhiều tiền.”
Anh nói là Nhà chúng ta. Hai người họ, và hai tiểu nhân kia, là một Gia Đình.
Ba chữ này, một gia đình làm ấm đến mức mềm nhũn trong lòng Lâm Ngôn. Cậu cười vươn đôi tay về phía Hoắc Hoài: “Hoài ca, ôm tôi.”
Hoắc Hoài bị nụ cười tươi sáng của cậu lay động một chút, duỗi tay ôm cậu vào lòng, cười hỏi: “Vui vẻ như vậy sao?”
Lâm Ngôn gật đầu: “Ừ, rất vui vẻ.”
Hoắc Hoài nhéo nhéo cơ má lúm đồng tiền cậu cười ra, hỏi: “Vì sao vui vẻ?”
Lâm Ngôn ôm mặt anh, cười khúc khích hôn lên môi anh một cái, kêu một tiếng: “Hoài ca.”
“Ừ.”
“Hoài ca.”
“Ở.”
“Hoài ca.”
Đối diện với đôi mắt long lanh của Lâm Ngôn, Hoắc Hoài cảm thấy trong lòng như nhét một cục bông, mềm mại. “Hoài ca ở đây, Hoài ca ở đây này.”
Đang định ôm người chặt hơn một chút, Hoắc Hoài liền cảm thấy vài lực đạo nhỏ truyền đến từ bên eo.
Anh ngây ngốc rũ mắt, Lâm Ngôn cũng sửng sốt một chút. Sau khi phản ứng lại, cậu ngả vào sô pha cười thoải mái.
Đây là gia đình của cậu.
________________________________________
Hai cửa hàng thức ăn nhanh Uy Tư Đốn đã hoàn thành toàn bộ việc trang hoàng. Tây Nhĩ Phỉ hiệu suất rất cao, đã chế tạo xong robot nhà bếp và robot phục vụ, hơn nữa đã điều chỉnh dữ liệu cho chúng.
Lâm Ngôn đã thưởng thức Hamburger, Gà rán, hương vị rất ngon do robot nhà bếp sản xuất. Quy trình tiêu chuẩn, 10 giây ra món, hiệu suất cao lại mỹ vị.
Vạn sự đã chuẩn bị, chỉ chờ thí điểm kinh doanh.
Lâm Ngôn xác định xong thời gian, bảo Tống Tư Triết đăng một tin tức trên tài khoản Mỹ Nạp Sâm về việc thí điểm kinh doanh 3 ngày của cửa hàng thức ăn nhanh Uy Tư Đốn.
Trải qua sự kiện lần trước, tài khoản chính thức của Mỹ Nạp Sâm hiện đã có mấy trăm triệu lượt chú ý. Tin tức vừa đăng chưa đầy 1 giờ đã bị đẩy lên hot search.
• 【 Mỹ Nạp Sâm lại ra sản phẩm mới, mọi người ơi, nhào tới】
• 【 Được, ngày mai tôi nhất định dậy sớm đi xếp hàng! Gà rán, Hamburger, kem, tôi nhất định phải có được tất cả! 】
• 【 Ha ha, tôi tối nay đi xếp hàng luôn ~ 】
• 【 Hình ảnh nhìn quá mê người! Tôi chịu không nổi, tôi chảy nước miếng! Tôi đi xếp hàng ngay đây! 】
• 【 Đừng a, đừng cạnh tranh như vậy! Cho những người ở hành tinh phụ thuộc một chút đường sống đi! Cầu xin, chừa chút cho con nít. 】
• 【 Ô ô ô, đáng ghét! Vì sao chỉ có ở Đế Tinh? Cũng tới chỗ chúng tôi mở một cửa hàng đi! Chủ đề lông xù là được, chúng tôi không kén chọn! Cầu xin.jpg 】
• 【 Tôi đi, mới nhìn thấy còn có công viên trò chơi chủ đề! Chủ đề Tinh Tế quả thực chọc trúng tôi rồi! Chỉ dựa vào trang hoàng này cũng nhất định phải đi! 】
• 【 Nhanh chóng khai trương đi! Còn thí điểm kinh doanh làm gì nữa! Hoàn toàn không cần thí điểm buôn bán! 】
• 【 Đồ ăn Mỹ Nạp Sâm còn cần nghi ngờ sao? Không cần! Chỉ cần chuẩn bị sẵn tiền, chuẩn bị sẵn dạ dày. Tôi đã chuẩn bị xong hết rồi! Anh cứ khai trương trực tiếp đi!!! 】
Trong tiếng hô khai trương trên Tinh Võng, ngày thí điểm kinh doanh đầu tiên của cửa hàng thức ăn nhanh Uy Tư Đốn đã đến.
Robot phục vụ vừa mới mở cửa hàng, đã bị người chen chúc tới xô đẩy làm cho cái màn hình nhỏ trên đầu loạn mã một lúc.
Nếu nó có biểu cảm, đại khái chính là kinh ngạc cộng thêm cạn lời, tuyệt đối đặc sắc ngoạn mục.
Tây Nhĩ Phỉ đã chế tạo loại robot phục vụ cao cấp nhất, có cơ sở dữ liệu khổng lồ, có thể linh hoạt ứng đối các loại tình huống.
Sau khi nó phản ứng lại, nhanh chóng cắt chuyển hình thức, duy trì trật tự, xếp hàng gọi tên, bận rộn đâu vào đấy.
Vì đang là giai đoạn thí điểm kinh doanh, nguyên liệu nấu ăn có hạn. Bởi vậy, mỗi loại hạn mua một phần, mỗi người nhiều nhất có thể chọn năm loại thực phẩm. Mặc dù vậy, vẫn cứ bán hết sạch sau ba tiếng mở cửa.
• 【 Hết rồi sao? Nhanh như vậy đã bán xong rồi? Mới có ba tiếng, cái này liền bán xong rồi? 】
• 【 Ha ha ha, cướp được phần cuối cùng rồi! Hô hô hô, ngon quá à! Gà rán giòn tan , khoai tây chiên ngon quá, lại thêm một ngụm Coca băng, A, hoàn hảo ~ 】
• 【 Lầu trên là tới gây thù chuốc oán sao? Để lại địa chỉ của bạn, móc tay.jpg 】
• 【 Ai nha, tôi vẫn thích kem lạnh hơn, lạnh lạnh, ngọt ngào, ngon quá nha ~ 】
• 【 Lại là một người tới khoe khoang! Đáng ghét! Vì sao nhanh như vậy đã bán hết rồi? Tôi còn chưa mua được! Khóc lớn.jpg 】
• 【 Các người ở Đế Tinh đừng có la hét nữa! Các người ngày mai ít nhất còn có cơ hội mua, chúng tôi ở ngoại tinh căn bản không có cơ hội! Cầu xin Lão bản nhìn xem chúng tôi đi, tới Huy Vân Tinh của chúng tôi mở cửa hàng đi! Cầu xin.jpg 】
• 【 Tôi đi, tôi mua được rồi! Hamburger, khoai tây chiên, gà rán đều ngon quá! Đáng tiếc hạn mua, căn bản không đủ ăn! Ngày mai lại đến! 】
• 【 Ô ô ô, sụp đổ! Các người sao lại có thể như vậy! Khóc lớn.jpg 】
• 【 Nhút nhát xin hỏi, người cướp được ngày mai có thể chia cho tôi một ngụm không? Tôi thêm tiền! 】
• 【 Ý kiến hay a! Tôi cũng thêm tiền! Cướp được rồi cho tôi nếm một ngụm, một ngụm là được! 】
Ngày hôm sau, Lâm Ngôn đã thêm gấp đôi nguyên liệu nấu ăn, vẫn không quá sáu tiếng đã bán hết sạch. Ngày thứ ba lại thêm gấp đôi, lần này chống đỡ hơn một chút, nhưng cũng bán xong trong vòng mười giờ.
Thí điểm kinh doanh thành công viên mãn. Tiếp theo chính là chính thức khai trương. Lâm Ngôn phảng phất đã nhìn thấy vô số tiền bay về phía mình.
