XUYÊN ĐẾN TINH TẾ, BỊ HOÀNG ĐẾ BỆ HẠ CƯỠNG HÔN

Chương 34: Hành động

Sau khi Tiên Hoàng qua đời, là con trai duy nhất của ngài, Hoàng Thái tử duy nhất của Đế Quốc, Hoắc Hoài đương nhiên kế thừa ngôi vị Hoàng đế, đến nay đã có vài thập niên.

Mà ở thời gian sớm hơn trước kia, Hoắc Hoài cũng đã khống chế toàn bộ Quân Bộ, hơn nữa loại khống chế này, hoàn toàn là Hoắc Hoài tự mình đánh ra.

Mười lăm tuổi, Hoắc Hoài đã trốn Tiên Hoàng cùng Tiên Hoàng Hậu lặng lẽ chạy đến Quân Biên Cảnh tham gia tuyển chọn chiến đội, vì thế còn bịa đặt một cái thân phận mới cùng tên, đương nhiên, còn có tuổi tác quan trọng nhất.

Chẳng qua sau khi tuyển chọn thông qua, Thịnh Thiên Hành đến lãnh người vừa thấy đến anh, lập tức liền nhận ra vị Hoàng Thái tử sinh ra đã vạn chúng chú mục này.

Nhanh chóng đăng báo với Úc Nguyên Soái lúc ấy vẫn là Trung tướng. Thứ nhất là lo lắng vị tổ tông này ở tiền tuyến có cái gì sơ suất, thì bọn họ chính là tội nhân của Đế Quốc.

Thứ hai là tuổi tác của Hoàng Thái tử quá nhỏ, mới 15 tuổi.

Tuy rằng nói anh đã học trường quân đội, cấp bậc gien cao, thực lực cũng phi thường mạnh, nhưng cái tuổi tác này vượt qua hạn cuối, chỗ bọn họ không có đứa trẻ nhỏ như vậy.

Tiên Hoàng biết sau cũng là hoảng sợ, nhanh chóng phái người lãnh anh trở về, dùng tình cảm mà khuyên giải, dùng lý lẽ mà phân tích, hy vọng anh có thể bỏ ý định đi tiền tuyến năm đầu, ít nhất lại qua hai ba năm.

Nhưng Hoàng Thái tử Điện Hạ đang ở giai đoạn tuổi dậy thì bùng nổ chứng trung nhị bệnh, cho rằng chính mình có thực lực này, hơn nữa anh vẫn là người thừa kế tương lai của Đế Quốc, liền nên dẫn dắt con dân của mình chinh phục biển sao trời mênh mông.

Kết quả là, thừa dịp Tiên Hoàng không chú ý, Hoắc Hoài lại trộm chạy về Quân Biên Cảnh, hơn nữa lấy lý do thông qua tuyển chọn, nhất quyết làm Thịnh Thiên Hành giữ anh lại.

Thịnh Thiên Hành không có biện pháp, chỉ có thể làm Tần Thời Vũ có thực lực mạnh nhất lúc ấy mang theo anh.

Lúc ấy Tần Thời Vũ cũng vừa mới tốt nghiệp không mấy năm, tuổi tác hơn hai mươi tuổi mang theo một cái trung nhị binh 15 tuổi, mỗi ngày đều bị tức giận đến tại chỗ bốc khói.

Sau này anh cùng Tần Thời Vũ bọn họ cùng nhau, đã trải qua hết lần này đến lần khác chiến đấu, thay đổi chiến khu này đến chiến khu khác, thắng được trận thắng lợi này đến trận thắng lợi khác.

Trong những năm anh ở lại Quân Bộ, một nửa chiến đấu ở biên cảnh đều là anh tự mình tham dự và chỉ huy, chưa từng có dấu vết thất bại.

Các tinh vực lớn nhỏ cùng chủng tộc xung quanh đều bị anh đánh cho một trận, ngay cả cướp tinh kiêu ngạo, đều vòng quanh Đế Quốc Áo Tư mà đi, sợ chọc phải Sát Thần Hoắc Hoài chú ý.

Càng đừng nói anh còn liên tục 15 năm trong Quân Bộ giành được quán quân hai lớp cá nhân và đoàn thể, kỷ lục thành tích cá nhân đến nay không người đánh vỡ.

Khác với việc quyền lực Hoàng gia trao cho lời nói quyền lực, sự khống chế tuyệt đối của Hoắc Hoài đối với Quân Bộ hoàn toàn là dựa vào chính mình từng chút đánh ra.

Khi Hoắc Hoài tích lũy công lao quân sự tối thượng là quân hàm Thượng tướng, Tiên Hoàng liền đem Quân Bộ hoàn toàn giao cho anh quản thúc.

Hoắc Hoài là từ binh lính bình thường bắt đầu từng chút tích lũy công lao quân sự, anh biết rõ sự vất vả và không dễ của quân nhân, cũng rõ ràng hiểu biết quy tắc vận hành quân đội, chi tiêu quân phí, v.v.

Kể từ khi anh quản lý Quân Bộ đến nay, vẫn luôn khoan dung nghiêm khắc vừa vặn, cố gắng hết sức để cung cấp sự bảo đảm toàn diện hơn cho các chiến sĩ, trên phương diện đề bạt thăng chức thì lấy năng lực làm trước, cho quan quân bình dân càng nhiều không gian phát triển.

Cũng bởi vì Hoắc Hoài quản hạt có phương pháp, bên trong quân đội từ trên xuống dưới, thậm chí là các học sinh trường quân đội, đều có người ủng hộ anh.

Điều này cũng có nghĩa là, chỉ cần Hoắc Hoài còn sống, không có bất kỳ ai có thể từ trong tay anh lấy đi ngôi vị Hoàng đế.

Có nghĩa là, mệnh lệnh anh hạ, không có bất kỳ một tướng lĩnh nào dám công khai cãi lời.

Cho nên, Hoắc Hoài có thể một câu thay cũ đổi mới Chủ tướng Quân Biên Cảnh, mà không lo lắng bởi vậy sinh ra sự làm phản bất ngờ.

Cũng bởi vì câu nói của anh là trong vòng 5 ngày hướng Nguyên Soái giáp mặt hội báo, lúc này Thượng tướng Alder, đã bước lên tinh hạm đi trước Đế Tinh.

Nơi dừng chân của Alder cách Đế Tinh không tính rất xa, ba ngày sau, tinh hạm của hắn đáp xuống ở cảng quân dụng Đế Tinh.

Alder cùng phó quan vừa mới xuống tinh hạm, một đám người mặc chế phục liền đón đi lên, đứng yên ở trước mặt hắn, kính một cái quân lễ.

“Thượng tướng Alder, buổi chiều hảo.”

Alder gật gật đầu, hắn đối với người mở miệng nói chuyện nói: “Làm phiền vài vị, hành trình kế tiếp tôi tự mình an bài là được, sáng ngày mai tôi sẽ đi Quân Bộ gặp mặt Nguyên Soái.”

“Tốt, Thượng tướng, chúng tôi sẽ chuyển cáo Nguyên Soái. Phi hành khí của ngài đã an trí ở sân bay, đây là chìa khóa.” Nói xong hắn đem chìa khóa đưa cho phó quan của Alder.

Alder: “Đa tạ.”

Nói xong liền mang theo phó quan đi về phía sân bay.

Sáng ngày hôm sau 10 giờ, Alder đúng giờ xuất hiện ở Quân Bộ Đế Tinh, bên ngoài văn phòng Úc Nguyên Soái.

Thịch thịch thịch ——

“Vào.”

Alder mở cửa đi vào, Nguyên Soái đang ở phê duyệt văn kiện. Hắn hướng Nguyên Soái kính một lễ: “Nguyên Soái.”

Úc Nguyên Soái ngẩng đầu nhìn thấy là hắn, đứng lên đi tới vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Alder, ngươi đã trở lại, quả thật đã lâu không gặp. Tới, ngồi ngồi ngồi.”

Nói liền kéo người đến trên sô pha ngồi xuống, sau đó lại rót cho hắn một ly trà.

“Vừa vặn, nơi này của ta vừa đến trà mới, ngươi nếm thử.”

“Hương vị quả thật không tồi.”

Alder uống hai ngụm trà, hai người trò chuyện vài câu chuyện phiếm. Hai người là đồng sự nhiều năm, tuổi tác của Alder còn lớn hơn Úc Thanh Nguyên mười mấy tuổi đâu.

Hai người trò chuyện trong chốc lát, Alder nhắc tới mục đích chủ yếu lần này về Đế Tinh: “Nguyên Soái, Bệ Hạ đột nhiên làm chúng ta trở về hội báo, có phải hay không Tần Thời Vũ thật sự đã xảy ra chuyện?”

Úc Nguyên Soái thở dài: “Ai, chuyện này còn đang chờ Quân Biên Cảnh bên kia hồi phục, bất quá tiểu Tần quả thật quá lỗ mãng, người trẻ tuổi a.”

“Cái tính tình nóng nảy của hắn, lần này trở lại thật phải sửa, Bệ Hạ lần này cũng tức giận đến không nhẹ.”

“Lần này trở về tôi sẽ hảo hảo nói nói hắn. Nơi dừng chân bên kia các ngươi thế nào?”

“Hết thảy bình thường. Bệ Hạ trên hội nghị chỉ nói làm chúng ta trở về, thời gian lại gấp gáp như vậy, là xảy ra chuyện gì sao?”

Úc Nguyên Soái uống một ngụm trà: “Cũng không tính mới mẻ sự, ngày đó trên hội nghị ngươi cũng thấy, chuyện video kia.”

“Nga, tôi nhớ rõ Bệ Hạ làm Quân Biên Cảnh điều tra, kết quả đã ra chưa?”

“Cái đó thì không có, bất quá Shearman đã tại trên đường áp giải về Đế Tinh.”

“Áp giải?” Alder nheo mắt, trong lòng ẩn ẩn dâng lên một cổ dự cảm không tốt: “Hắn nhận?”

Úc Nguyên Soái ha hả cười: “Người còn ở trên đường đâu, chưa thẩm đâu.”

Trong lòng Alder dâng lên một tia cảnh giác: “Những cái này đều là việc quân sự Biên Cảnh, không có gì quan hệ với chúng ta. Bệ Hạ kêu chúng ta trở về là có cái gì an bài sao?”

Úc Nguyên Soái: “Ai, Alder a, nhiều năm như vậy, ngươi cũng là hiểu biết Bệ Hạ. Bệ Hạ trước nay thích khống chế toàn cục, bóp c.h.ế.t hạt giống hoài nghi ở nảy sinh.”

Sắc mặt Alder cứng đờ một cái chớp mắt, lại thực mau che giấu qua đi, cười mở miệng nói: “Bệ Hạ hành sự quả quyết, chúng ta những người làm cấp dưới này tự nhiên đều là rõ ràng.”

Úc Nguyên Soái liếc nhìn hắn một cái, nhấp một miệng trà, chậm rãi nói: “Đúng vậy, cho nên nói Shearman còn rất ngu xuẩn, cấu kết cướp tinh, ý đồ mưu phản, uổng công chặt đứt tiền đồ rất tốt, thật là ngu xuẩn về đến nhà. Ngươi nói đúng không? Alder.”

Trong lòng Alder hoảng hốt, lời này của Úc Thanh Nguyên ý có điều chỉ, chẳng lẽ chính mình bại lộ?

Bất quá trên mặt hắn vẫn là cười ha hả bộ dáng: “Ha hả a, xem ra là đã tra được chứng cứ, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”

Nói xong hắn nâng chén trà lên nhẹ nhàng thổi khí, chậm rãi uống lên, đồng thời trong lòng suy tư.

Nhưng mà chén trà của hắn còn chưa buông, liền nghe được có người gõ cửa.

Thịch thịch thịch ——

Úc Nguyên Soái đối hắn cười cười, mở miệng nói tiếng: “Vào.”

Chỉ thấy bước vào chính là một đội người thân xuyên chế phục Đốc Tra, bọn họ tiến vào cúi chào hai vị tướng lĩnh lúc sau, nhìn về phía Alder mở miệng nói.

“Thượng tướng Alder, chúng tôi nhận được tố cáo, nói ngài bị nghi ngờ có liên quan tiết lộ cơ mật Quân Bộ. Kinh chúng tôi kiểm chứng, ngài xác có hiềm nghi, thỉnh ngài theo chúng tôi đi một chuyến.”

Cái ly nhẹ gõ mặt bàn, phát ra tiếng kêu cùm cụp rất nhỏ. Alder thu hồi tay đặt ly, hai tay chống đùi đứng lên, sửa sang lại quân trang của mình, nhẹ giọng nói một câu: “Thì ra là thế a.”

“Đi thôi.” Sau đó liền đi theo vài vị Đốc Tra rời đi, toàn bộ quá trình vô cùng bình tĩnh và phối hợp.

Úc Nguyên Soái nhìn bóng dáng hắn rời đi, lắc lắc đầu, lại chỉ là quay trở về phía bàn làm việc của mình, tiếp tục xử lý công vụ.

Phó quan của Nguyên Soái nhỏ giọng đi vào cầm đi ly nước trà trên bàn, liền lại đi ra ngoài. Trong văn phòng chỉ còn lại có tiếng lật xem giấy tờ.

Alder bị mang đi đi là hành lang lảng tránh, bởi vậy trừ bỏ những người có mặt lúc ấy ở ngoài, không có bất kỳ ai biết.

Lại qua một ngày, liền đến hội nghị quốc sự thường lệ mỗi tuần. Thành viên Nghị Sự Hội, quan lớn các bộ môn, cùng với tướng lĩnh Quân Bộ Đế Tinh, lúc này đều hội tụ ở phòng Nghị Sự.

Hội nghị vừa mới bắt đầu không bao lâu, Cố Sâm của Bộ Môn Tinh Cảnh lại một lần đứng ở vị trí diễn thuyết của phòng Nghị Sự.

“Bệ Hạ, các vị đang ngồi, buổi sáng hảo. Căn cứ kết quả thẩm vấn của chúng tôi đối với Bá tước Lạc Lâm cùng với còn lại đồng phạm, biết được, phía sau chuyện này tồn tại một dây chuyền sản nghiệp chế tác và buôn bán cấm dược. Phía sau còn có chủ mưu khác, đề cập……”

Moore Khắc ở thời điểm Cố Sâm lên đài, liền có dự cảm không tốt. Lúc này thấy hắn từng điều chứng cứ thẳng chỉ gia tộc Moore Khắc bọn họ, đặc biệt là ở nhìn đến Bá tước Lạc Lâm tự tay viết ký tên khi, tức khắc kinh ra một thân mồ hôi lạnh.

Sao có thể, đối phương rõ ràng nói cho hắn Lạc Lâm đã chết, hắn sao có thể còn sống, còn đem hết thảy đều nói ra.

Chuyện tới nước này, còn có cái gì không rõ, hắn bị lừa, Hoắc Hoài cái gì cũng đều đã biết, gia đình Moore Khắc bọn họ, xong rồi.

Theo từng điều chứng cứ được liệt ra, ánh mắt mọi người toàn trường đều tập trung ở trên người Moore Khắc cùng con trai hắn Hoắc Lợi Tư.

Chờ đến Cố Sâm rốt cuộc niệm xong báo cáo thật dài, Moore Khắc cùng Hoắc Lợi Tư hai người đã hoàn toàn ngồi không yên.

Moore Khắc run rẩy đứng lên: “Bệ Hạ……” Trong giọng nói mang theo sự run rẩy không tự giác.

Hoắc Hoài dùng bàn tay chống cằm, cả người hãm ở ghế dựa, tư thái tản mạn mở miệng: “Ân? Công tước Moore Khắc có chuyện muốn nói?”

Hoắc Lợi Tư đỡ lấy phụ thân, giành trước mở miệng: “Bệ Hạ, những cái này chỉ là lời nói một phía của Bá tước Lạc Lâm, gia tộc Moore Khắc chúng tôi cũng không có làm qua, tin tưởng thanh giả tự thanh.”

Hoắc Hoài: “Nói rất đúng, vậy các ngươi làm sao chứng minh đâu? Rốt cuộc nơi Tinh Cảnh này, chính là chứng cứ đầy đủ hết.”

Moore Khắc: “Bệ Hạ, thần nguyện ý cùng Lạc Lâm đối chất, tôi cùng hắn cũng là bạn tốt nhiều năm, không rõ hắn vì sao phải vu hãm với gia tộc Moore Khắc chúng ta.”

Hoắc Hoài: “Hảo a, vậy phiền Cảnh Sát Cố Sâm mang Công tước Moore Khắc đi gặp Bá tước Lạc Lâm.”

“Nga, đúng rồi, ở trước khi xác nhận vô tội, vị trí Công tước của gia tộc Moore Khắc liền tạm thời do Hoàng Thất bảo quản đi. Tất cả người hiềm nghi, là gọi người hiềm nghi đi?”

Cố Sâm: “Đúng vậy, Bệ Hạ.”

“Tất cả người hiềm nghi, y theo pháp luật, tạm thời áp giải đến Cục Cảnh Sát đi. Còn có Bá tước Lạc Lâm, buôn lậu, chế dược bán dược, tội danh lớn như vậy, đội cái tước vị cũng không thích hợp, liền hủy bỏ đi.”

Mặt Moore Khắc trực tiếp trắng bệch, đây là muốn hủy bỏ tước vị kế tục nhiều thế hệ của bọn họ? Cái này sao lại có thể.

Bên Nghị Sự Hội cũng nổ tung, phần lớn bọn họ đều là xuất thân quý tộc, được hưởng đặc quyền quý tộc.

Loại đặc quyền này làm cho bọn họ từ khi sinh ra liền cao hơn người khác một bậc, có được quyền lợi cùng địa vị mà người thường nỗ lực cả đời đều không thể có được, muốn cái gì đều có thể được đến, bất luận chuyện gì đều có thể dễ như trở bàn tay giải quyết.

Tước vị quý tộc, là cái gốc dựng thân của bọn họ.

Mà hiện tại, Hoắc Hoài lại nói muốn hủy bỏ tước vị của hai vị quý tộc, tuy rằng lý do hợp tình hợp lý, nhưng từ Đế Quốc Áo Tư kiến quốc mấy ngàn năm tới nay, trường hợp hủy bỏ tước vị đếm được trên một bàn tay.

Chủ tịch Quốc Hội của Nghị Sự Hội trực tiếp đứng lên phản bác nói: “Bệ Hạ, tước vị quý tộc là tổ tiên ban cho, sao có thể dễ dàng hủy bỏ như thế.”

Hoắc Hoài ngồi thẳng chút, cười như không cười nhìn hắn nói: “Ý của Chủ tịch Quốc Hội là, Lạc Lâm cùng Moore Khắc hai người không phạm tội?”

Chủ tịch Quốc Hội: “Bệ Hạ, thần cũng không có ý này, bọn họ hai người có phạm tội hay không cùng có hủy bỏ tước vị hay không không liên quan.”

“Nga ~ ý của Chủ tịch Quốc Hội là, quý tộc Đế Quốc, có thể có tội phạm bán dược cấm dược, nghiên cứu phi pháp, buôn lậu vũ khí như vậy sao.”

Chủ tịch Quốc Hội: “……”

back top