Bảo vệ đang định giơ tay xua đuổi.
Nhưng ngay khoảnh khắc đối diện với ánh mắt tôi, anh ta lập tức thay đổi sắc mặt.
Nở nụ cười, gật đầu khom lưng cho xe đi qua.
Tôi đang thắc mắc tên ngốc nào lại đi mua nhà ở cái nơi khỉ ho cò gáy này.
Thì đã đến nơi.
Đứng bên ngoài căn biệt thự trang viên hoành tráng.
Tôi im lặng.
Lẽ nào tôi của ba năm trước không chịu nổi sự khắc nghiệt của xã hội, đã cưới một ông lão giàu có?
Sau đó vì Pheromone của ông ta có mùi... người già, nên tôi mới tìm một trai bao trẻ vì không được thỏa mãn?
Đang lúc suy đoán.
Cánh cửa gỗ đỏ trông rất đắt tiền được mở ra.
Một bóng đen đột nhiên xông ra, nhanh như chớp.
Chạy đến trước mặt tôi, ôm lấy mặt tôi.
Hôn chùn chụt, liên tục không ngừng như đang giác hơi.
“Vợ ơi, cuối cùng em cũng về rồi.”
“Anh nhớ em đến phát điên rồi…”
Quản gia già phía sau nở nụ cười mãn nguyện, đọc lời bình:
“Tổng giám đốc đã lâu không cười như thế.”
Tôi: ???
Cái gì đây?
Một Alpha cao một mét chín, quý phái, đẹp trai, cực kỳ giàu có, trông như một chú cún ngốc nghếch thế này lại là chồng tôi sao?
