XUYÊN VÀO THẾ GIỚI MÌNH VIẾT, TÔI KHÔNG THỂ CHỜ ĐƯỢC NGÀY PHẢN DIỆN KẾT HÔN

Chương 4

"Giang Chấp, cậu đi đâu vậy?" Giọng Lý Tuân đầy vẻ bất lực, "Cậu còn phải tiếp nhận điều trị, sao lại nghe điện thoại rồi chạy mất?"

Giang Chấp nói: "Ngày mai tôi sẽ đến phòng khám."

Câu này khiến Lý Tuân bật cười: "Giang Chấp thiếu gia, cậu nghĩ cô sư tỷ bác sĩ tâm lý đó dễ mời lắm sao? Cái này chẳng tốt hơn việc ngày nào cậu cũng tiêm thuốc an thần, truyền dịch à? Sư tỷ tôi hai hôm nữa sẽ đi Mỹ rồi, cậu biết tôi đã ký bao nhiêu điều khoản mới khiến cô ấy gật đầu không?"

Giang Chấp không nói gì nữa.

Tôi biết động tác nhỏ này.

Khi cậu ấy gặp chuyện không muốn làm, hoặc lời không muốn nghe, cậu ấy sẽ giả vờ điếc.

Rõ ràng.

Lần này cũng vậy.

"Giang Chấp, cậu còn muốn hòa hợp với cha cậu không?"

Lý Tuân nói.

Giang Chấp lúc này mới lên tiếng, giọng khàn khàn: "Muốn..."

"Vậy cậu phải tích cực hợp tác điều trị, đúng không?"

Giang Chấp lại nói một câu chẳng ăn nhập gì: "Tôi đang ở nhà, vừa nghe thấy Chu Tri Niên nói chuyện."

"Cha cậu ở nhà cậu à?"

"Không, tôi vừa mở mắt ra, giọng nói đã biến mất."

Giang Chấp trả lời thành thật.

Lý Tuân im lặng.

Một lát sau, cậu ta chửi thề một tiếng, rồi cúp điện thoại.

Điều này cũng khiến tôi giật mình.

Cậu ấy thực sự có thể nghe thấy tôi nói sao?

【Không thể.】

Hệ thống đột nhiên xuất hiện, trả lời câu hỏi của tôi.

【Chỉ là ảo thanh của cậu ta.】

Tôi mím môi, nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh tượng trước đây.

 

 

back top