Sự ảo tưởng không biết từ đâu dấy lên này làm Thẩm Yến Đông vô cùng bối rối.
Và, không thể ngăn chặn.
Lâu lâu cậu liền nhìn thấy Địch Triết trong mơ.
Mà trong thực tế, Địch Triết càng quấy rầy không ngừng đối với cậu, mỗi ngày gió mặc gió, mưa mặc mưa bày tỏ thiện ý với cậu ấy.
Ngày tháng lâu rồi, suy nghĩ nội tâm của Thẩm Yến Đông cũng khó tránh khỏi thay đổi:
Xem cái tư thế cậu ta gửi thư tình khắp nơi, chỉ cần ta kiên định không tiếp nhận, cậu ta rất nhanh sẽ thay lòng đổi dạ thôi nhỉ?
Hôm qua vừa từ chối cậu ta, không phải rất mất mát sao, vì sao hôm nay lại cứ như quên hết rồi?
Thôi, như vậy cũng quá vô lễ, hôm nay đối xử tốt với cậu ta một chút đi.
...
Mọi người đều đang dọn dẹp, Địch Triết đi đâu vậy? Hình như đang nói chuyện với nữ sinh lớp bên cạnh. Nữ sinh này ta nhớ, là người cậu ta từng tỏ tình trước đây, đang cười cái gì vậy?
Quả nhiên đã thay lòng đổi dạ, hừ, vậy vừa lúc, đừng tìm ta nữa!
...
Còn có mặt mũi đến hỏi ta vì sao tâm trạng không tốt? Ta vì sao tâm trạng không tốt, ngài chẳng lẽ không biết...
Khoan đã, không đúng, ta tuyệt đối không phải vì Địch Triết nói chuyện với người khác nhiều hơn một câu mà tâm trạng không tốt.
Ta chỉ là không ưa cái tên này ba tim hai ý, cho nên không hợp với cậu ta mà thôi.
...
Nói cậu tiêu tiền của cha mẹ, cậu liền thật sự đi làm thêm à?
Xem cái vẻ nuông chiều từ bé của cậu, có thể chịu được cực khổ như vậy sao?
Lại còn cố ý chọn địa điểm làm thêm gần chỗ ta ở, là có ý gì? Nhưng ta nghỉ hè cũng không lưu lại đây.
Nên nói cho Địch Triết biết không?
Vẫn là không nói cho cậu ta biết thì hơn, ta làm quá đáng như vậy, Địch Triết cái này khẳng định liền biết ý tứ từ chối của ta rồi đi.
Cũng sắp cuối kỳ rồi, gần đây vẫn là chuyên tâm chuẩn bị thi cử, ai, lười đối xử lạnh nhạt với cậu ta. Mọi người đều là bạn học, gần đây vẫn nên hòa hợp ở chung đi.
...
Một kỳ nghỉ hè không gặp, Địch Triết sao lại trắng hơn rồi?
À, bởi vì là làm thêm trong tiệm, ngày thường đều không ra ngoài phơi nắng đi. Vậy những vết rám nắng trên người hẳn đã hết rồi...
DỪNG LẠI! Thẩm Yến Đông mày đang suy nghĩ cái gì?! Đừng nghĩ, mày thật vất vả mới nửa tháng không mơ thấy cơ thể của tên này.
Ta không từ mà biệt suốt hai tháng, chắc chắn sẽ tức giận đi... Tại sao còn cười với ta a?
Tránh xa ta ra, không cần tái xuất hiện trong giấc mơ của ta.
...
Tặng ta quà? Một chiếc áo len? Ta lại không thiếu áo len...
Khoan đã, ý ta nói không cần không phải là bảo cậu đi học đan áo len nha!
Sao lại có người kiên cường bất khuất như vậy chứ!
Có sức mạnh này đặt vào việc học tập thì tốt biết bao? ... Được rồi, thật sự bắt đầu học tập rồi kìa.
Nếu cậu ấy đã làm được, ta dường như cũng không thể nói lời nặng nữa.
...
Kỳ thật, kỳ thật tên này quả thật không ngu ngốc, chỉ cần muốn học là có thể học giỏi.
Nấu cơm cũng được, làm thêm cũng được, học tập cũng được, chỉ cần dụng tâm là có thể làm được ra hình ra dáng.
Chỉ là, chỉ là...
...
Hôm nay, lại gặp những người khác từng bị Địch Triết tỏ tình trước đây. Cứ tưởng trong miệng họ cậu ta chỉ có đánh giá không tốt, không ngờ lại được khen ngợi.
Cái kiểu vô ưu vô lo vui vẻ từ nhỏ này thật là đáng sợ nha, cậu ta hình như nhìn ai cũng có thể tìm ra ưu điểm.
Thật là lăng nhăng.
Quả nhiên vẫn là không thể quá tin tưởng cậu ta.
...
Có người nói ta không tốt, Địch Triết rất tức giận đấy, cãi nhau với đối phương đến mặt đỏ tai hồng.
Ta nào có tốt như cậu ta nói?
Phiền quá.
Địch Triết làm như vậy, ta cũng chẳng còn cách nào để kiên trì dùng thái độ lạnh lùng đối xử với cậu ta.
...
Thời gian trôi qua thật nhanh, sao đã là lớp 12.
Địch Triết gần đây lại không học tập nghiêm túc, hình như là mê một trò chơi mới ra, mỗi ngày tiết tự học tối trốn học về nhà chơi game, cứ như vậy thành tích học tập phải làm sao đây?
Địch Triết hình như ý thức được ta không thích cậu ta chơi game, mấy ngày nay đều ngồi trong phòng học thành thật viết đề thi.
...
Còn nửa năm nữa là thi đại học, Địch Triết lại tỏ tình với ta.
Đây là lần tỏ tình chính thức thứ 7, người ta đều nói sự bất quá tam, tên này lại có thể làm được bảy lần mà không nản chí, đến nước này cũng không biết nên nói cậu ta là dai dẳng không buông, hay là coi tỏ tình như trò đùa.
Lần này, ta nghiêm túc suy nghĩ một đêm.
Ta và Địch Triết vốn dĩ không phải người của cùng một thế giới, cuộc sống của chúng ta khác nhau trời vực, ta sớm muộn gì cũng phải về thủ đô công tác. Địch Triết không có chí hướng rộng lớn gì, phỏng chừng sẽ ở bên cạnh cha mẹ, nhẹ nhàng vui vẻ sống hết cả đời đi.
Nếu ngay từ đầu mục tiêu nhân sinh của cả hai đã khác nhau, cần gì phải có giao thoa?
Chẳng qua là bèo nước gặp nhau, tan là được.
Ai, đừng dùng ánh mắt sắp khóc nhìn ta a, đã từ chối bao nhiêu lần rồi, vì sao còn có thể tràn đầy cảm xúc như vậy?
...
Địch Triết hỏi trường và chuyên ngành mục tiêu của ta. Ta không nên nói cho cậu ta, nhưng ta vẫn nói cho cậu ta biết.
Ta đang ôm cái loại mong đợi có thể có gì đối với cậu ta đây?
Nhưng hai năm trôi qua, ta cũng nhìn thấy, cậu ta nói không chừng là có thể làm được.
Nếu là, nếu là Địch Triết lần này cũng làm được, thật sự chạy tới, cùng ta học cùng một trường đại học.
Vậy đến lúc đó, ta còn có thể tìm cớ gì để từ chối? Dường như, đã, không thể nghĩ ra...
...
Có phải gần đây áp lực thi đại học lớn quá không?
Sao ta mỗi ngày đều mơ thấy Địch Triết vậy? Không khỏi quá thường xuyên.
Hơn nữa, những chuyện ta làm với Địch Triết trong mơ là ngày càng ác liệt và biến thái, đầu óc ta có vấn đề gì sao?
Tuy nhiên, đã hai năm rồi, ta hiện tại không còn cảm thấy mâu thuẫn, đã trở nên quen thuộc. Điều này thật quá tệ.
Mấy ngày nay vẫn nên tạm thời giữ khoảng cách với Địch Triết đi.
...
Thi đại học kết thúc.
Luôn cảm thấy Địch Triết hôm nay lại muốn tỏ tình với ta, bằng không ăn một bữa cơm cần thiết phải mặc âu phục sao? Đồ ngốc mới không nhìn ra được chứ?
Phải làm sao bây giờ đây?
*Lần này, nếu là Địch Triết lại tỏ tình với ta... Hay là, ta liền đồng ý đi. *
— Dừng ở đây —
Thẩm Yến Đông cảm thấy mọi thứ vẫn còn trong phạm vi kiểm soát mà cậu ấy dự đoán.
Chỉ là Địch Triết chơi rượu điên sau khi uống say hơi khó đối phó.
Cậu ấy còn tưởng Địch Triết sẽ tỏ tình, lại uống thành ra thế này, cái dáng vẻ này cho dù thật sự tỏ tình cũng rất kỳ cục.
Vẫn là để hôm khác nói.
Địch Triết kéo cậu ấy nói: “Tớ, tớ có lời muốn nói với cậu.”
Thật là đáng sợ.
Địch Triết còn không ngừng cọ lên người cậu ấy, hơi thở gần gũi như thể bất cứ lúc nào cũng muốn hôn lên, nói bên tai cậu ấy: “Cậu thơm quá.”
Cậu ấy hình như bắt đầu có cảm giác. Quá tệ, cậu ấy không muốn mất mặt mà. Thẩm Yến Đông nói: “Tớ là Beta, tớ không có tin tức tố, tớ không thơm.”
Địch Triết lại không chịu buông tha: “Nhưng mà thơm quá. Tớ thích mùi vị trên người cậu. Thơm quá. Cậu đừng chạy, cậu cho tớ ngửi thêm chút nữa.”
... Thôi, vẫn là bình tĩnh một chút đi, Địch Triết không hiểu chuyện, cậu ấy còn có thể không hiểu chuyện sao? Thẩm Yến Đông nói: “Cậu rốt cuộc có lời gì muốn nói?”
Địch Triết giống như một đứa trẻ vô lại kéo cậu ấy, cậu ấy cảm thấy phiền, nhưng không phải rất chán ghét, đã cảm thấy có chút đáng yêu, lại phiền lòng vì không có cách nào với cậu ta. Địch Triết không chịu buông tha mà nói: “Chúng ta đi công viên được không?”
Cậu ấy cần phải cứng rắn mới được. Thẩm Yến Đông nói: “Không được. Không nói thì thôi.”
Địch Triết lại tủi thân lên: “Nói ở đại lộ quá không lãng mạn, muốn đi tìm một nơi lãng mạn để nói.”
Không được. Thật sự phải về thôi. Nếu không, cậu thật sự sắp không nhịn được cái xúc động muốn hôn lên đôi môi này. Luyên thuyên lải nhải không dứt. Cậu đã sớm cảm thấy môi Địch Triết nhìn qua mềm mại dễ hôn, uống rượu say còn trở nên đỏ rực. Cậu quay mặt đi, nói: “Tớ gọi xe đưa cậu về nhà.”
Tai liền nghe thấy Địch Triết nằm vật ra đất.
Thật là, sao cậu ấy lại không có cách nào với Địch Triết chứ?
Ở rừng cây nhỏ, Địch Triết đắc ý nói: “Vẻ mặt cậu giống như đang nói, cậu cũng không biết mình sao lại, lại đi theo tớ đến đây. Khặc.”
Thẩm Yến Đông phiền não nghĩ, cũng không phải, kỳ thật cậu ấy hoàn toàn biết là đến làm gì.
Chỉ là cậu ấy còn chưa hoàn toàn nghĩ kỹ.
Nếu muốn ở bên Địch Triết, thì cậu ấy phải suy xét kỹ tương lai của họ, tương lai học tập, công việc đều phải quy hoạch như thế nào, chuyện kết hôn phải nói với người nhà ra sao, một Beta một Alpha không thể sinh con, công tác bên phía cha mẹ cậu ấy cũng phải làm thông.
Mẹ dường như hy vọng cậu ấy tìm một đối tượng môn đăng hộ đối, đại khái sẽ rất tức giận đi, nói không chừng sẽ cho Địch Triết sắc mặt xem, mặc dù Địch Triết là người thô thần kinh, nhưng dù sao cũng là người yêu của cậu ấy, nếu muốn chịu trách nhiệm, liền không thể để Địch Triết chịu ấm ức trước mặt người nhà cậu ấy...
Chuyện cần suy xét quá nhiều.
Khiến Thẩm Yến Đông rất phiền: “Không có. Cậu nói xong chưa? Là sức lực của cậu quá lớn, tớ không có cách nào ấn cậu vào taxi.”
Địch Triết: “Không phải nha, là tâm địa cậu lương thiện, không thể bỏ mặc tớ.”
Cậu ấy không nghĩ đến Địch Triết sẽ nói như vậy. Thẩm Yến Đông rất khó miêu tả tâm trạng lúc đó của mình, cậu ấy cảm thấy giọng điệu của mình không tốt: “... Cậu cho dù nói lời hay về tớ cũng vô dụng.”
Lời còn chưa nói xong, Địch Triết liền hôn tới.
Chỉ cảm thấy trong đầu hình như có một quả b.o.m đột nhiên nổ tung, tà niệm mà cậu ấy vất vả áp xuống lập tức cuồn cuộn nổi lên.
Địch Triết bị cậu ấy đẩy ngã xuống đất, Thẩm Yến Đông theo bản năng tiến lên một bước, muốn đỡ, nhưng lại sợ chạm vào thêm một chút nữa, chính mình có thể ấn người ta xuống đất lột quần mất.
Chỉ có thể kiềm chế mình đứng tại chỗ, nén giận mà nói: “Cậu đứng dậy đi.”
Địch Triết hỏi: “Cậu ghét tớ hôn cậu sao?”
“Thẩm Yến Đông, cậu hẹn hò với tớ đi, tớ rất muốn hẹn hò với cậu. Nếu không ghét, cậu cũng là thích tớ. Có lẽ chính cậu cũng không biết mình thích tớ. Cậu thử hẹn hò với tớ xem sao, thử một lần, cậu liền biết cậu có thích tớ không.”
Thẩm Yến Đông thực sự áy náy, giọng Địch Triết nghe lên rất tủi thân, cũng rất thâm tình.
Được, được, đừng nói nữa.
Cậu ấy chỉ muốn kéo người ta từ dưới đất lên trước, nhưng Địch Triết chẳng những không chịu đứng lên, cậu ta vẫn luôn kéo cậu ấy.
“Trước kia cậu không phải từ chối tớ nói, cấp ba phải học tập chăm chỉ, không yêu đương, vậy bây giờ chúng ta đều tốt nghiệp rồi.”
“Cậu trưởng thành, tớ cũng trưởng thành.”
“Cậu bảo tớ học tập chăm chỉ, tớ cũng học, cậu nói tớ tiêu tiền lung tung, tớ liền đi làm thêm, cậu ghét bỏ tớ mua đồ không ăn được, tớ liền đi học nấu cơm, tớ làm được vẫn chưa đủ tốt sao?”
Cậu ấy nghe thấy giọng Địch Triết mang theo chút thút thít.
Địch Triết mỗi ngày quanh quẩn bên cạnh cậu ấy, suốt ngày vui vẻ hớn hở, lại chưa bao giờ khóc.
Đây là lần đầu tiên cậu ấy nghe thấy, làm cậu ấy cảm thấy tim như muốn vỡ ra, cậu ấy ngay lập tức cảm thấy khó chống cự, mất đi sức lực, “Tớ chưa nói cậu chưa đủ tốt...”
Địch Triết nói: “Nhưng cậu lại không vui hẹn hò với tớ.”
Ai.
Thật là, không có cách nào tiếp tục cứng rắn nữa.
Đầu óc Thẩm Yến Đông nóng lên, nói: “Tớ cũng đâu có nói không hẹn hò với cậu.”
Thật sự nói ra, ngược lại cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều.
Cậu ấy cắn răng một cái, nói: “Cậu từ dưới đất đứng dậy trước đã, quần áo đều bị bẩn hết rồi, đây không phải âu phục sao? Quần áo đắt tiền như vậy, đều bị hư mất.”
Cứ như vậy đi.
Nói thì nói đi.
Mặc dù sẽ có rất nhiều phiền phức, nghĩ cách tổng có thể giải quyết.
Giọng nói vừa dứt, cậu ấy liền nhìn thấy Địch Triết cao hứng mà nhảy lên từ dưới đất: “Cậu vừa nói cái gì, cậu đồng ý hẹn hò với tớ?”
Thẩm Yến Đông thật sự dở khóc dở cười.
Địch Triết dùng cặp mắt sáng lấp lánh như chú cún con nhìn cậu ấy, làm cậu ấy cũng cảm thấy cao hứng lên, còn một bộ dáng lập tức muốn hôn lại đây.
Muốn hôn ta sao? Thẩm Yến Đông tim đập thình thịch. Kết quả không có.
Địch Triết cười hì hì nói: “Thật vậy không? Có phải tớ uống rượu quá nhiều, xuất hiện ảo giác không. Cậu thật sự đồng ý tớ? Vậy cậu hôn tớ một cái đi.”
Đã đến nước này, còn muốn hành hạ ta sao? Thẩm Yến Đông chửi thầm, lại cũng không thể làm gì, cuối cùng vẫn là chủ động hôn Địch Triết.
Gần như là vừa hôn lên cậu ấy đã yêu cái cảm giác này.
Cậu ấy suy nghĩ hai năm, cảm giác trong mơ đã rất tốt đẹp, nhưng thật sự hôn, cậu ấy mới phát hiện còn mỹ diệu hơn so với giấc mơ của cậu ấy.
Nếu không có mùi rượu nồng như vậy thì càng tốt.
“Được rồi chưa?”
“Chưa được.”
“Tớ nói được rồi, đi thôi, con ma men, đưa cậu về nhà.”
“Có phải tớ đang nằm mơ không, cậu thật sự hôn tớ sao?”
“Tớ còn chưa cảm giác được cái gì đâu.”
“Cậu hôn tớ thêm cái nữa, để tớ cảm nhận kỹ một chút.”
“Thẩm Yến Đông, Thẩm Yến Đông, Thẩm Yến Đông...”
“Hôm khác không được sao?”
Địch Triết lèo nhèo không dứt, họ thật sự giống như một đôi tình nhân chân chính vậy.
Không, họ chính là tình nhân chân chính.
Thật sự đang yêu đương.
Thẩm Yến Đông cảm thấy bàn tay mình và Địch Triết giao nắm không ngừng đổ mồ hôi, cậu ấy căng thẳng vô cùng.
Địch Triết lại nói: “Bây giờ không được sao? Cậu cảm thấy đủ rồi sao? Tớ luôn cảm thấy vẫn chưa đủ đâu, tình thích tớ dành cho cậu bây giờ muốn tràn ra rồi, tớ rất thích cậu, rất thích rất thích, thích đến không kiểm soát được. Tớ còn muốn nói thích cậu, còn muốn hôn môi với cậu. Chỉ hôm nay, chỉ bây giờ, đổi một ngày liền không giống nữa... Khoảnh khắc này, nếu bỏ lỡ, sẽ không còn nữa.”
“Thẩm Yến Đông, cậu hôn tớ thêm cái nữa, được không?”
Tên này sao lại dính người như vậy chứ?
Là vì tốt nghiệp sao? Họ cũng là người trưởng thành rồi, yêu đương hợp pháp hợp quy.
Thẩm Yến Đông vừa ngọt ngào vừa buồn rầu nghĩ, từ tối nay bắt đầu, Địch Triết sẽ yêu cậu khó nhằn gấp mười lần, gấp trăm lần so với trước đây phải không?
Vừa rồi hôn Địch Triết cảm giác quá tốt, cậu cũng còn muốn hôn thêm một cái, nhưng mà, đây chính là bên ngoài, cậu không muốn bị người khác nhìn thấy thậm chí chụp lại.
Cậu ấy chỉ có thể nhẫn nại mà nói: “... Sẽ có người đi qua.”
Địch Triết nhìn cậu ấy mắt sáng rực, lộ ra một vẻ thông minh ngu xuẩn, hỏi: “Vậy chúng ta đi tìm một nơi bí mật, có phải liền có thể hôn thêm hai cái không?”
Địch Triết muốn làm gì?
Nơi nào là nơi bí mật?
Cậu ấy tâm sinh đề phòng, hỏi: “Đi đâu?”
Địch Triết kéo cậu ấy: “Cậu đi theo tớ đi.”
Có lẽ là bởi vì nụ hôn kia, cậu ấy bị rượu trong miệng Địch Triết làm say; có lẽ là cậu ấy cũng có chút tâm tư không sạch sẽ.
Tóm lại, khi Địch Triết dẫn cậu ấy đi đến cửa nhà nghỉ nhỏ , cậu ấy liền mơ hồ ý thức được Địch Triết muốn làm gì.
Cổ họng cậu ấy căng thẳng.
... Địch Triết này cùng chui đầu vào lưới có gì khác nhau? Cho rằng mình là Alpha sẽ không sợ sao?
May mắn cậu ấy là một Beta có tính tự chủ rất cao.
Khi không nói chuyện, Thẩm Yến Đông nói với chính mình trong lòng, ta không làm gì cả, ta chỉ là, muốn nhìn xem cơ thể Địch Triết mà thôi.
Chỉ xem một cái.
