ALPHA THÂM TÌNH VẬY MÀ LẠI NẰM DƯỚI
Địch Triết là một Alpha, thuộc kiểu soái ca cao to đẹp trai, vai rộng ngực vạm vỡ chân dài.
Năm lớp Mười Một, lớp học cậu đón một học sinh chuyển trường tên là Thẩm Yến Đông, là một Beta, tính tình kiêu ngạo lạnh nhạt, khí chất thanh cao như cây ngọc.
Vừa nhìn thấy Thẩm Yến Đông, Địch Triết đã "đổ đứ đừ" ngay lập tức.
Sau đó, cậu triển khai hành vi theo đuổi (hay còn gọi là "liếm cẩu") vô cùng mãnh liệt.
Các chiến hữu thấy cậu liếm như vậy thì không đành lòng nhìn nữa, bèn khuyên: “Đại ca à, đừng liếm nữa! Liếm cẩu thì liếm cẩu, liếm tới cuối cùng cũng chỉ trắng tay thôi!”
Địch Triết cãi chày cãi cối: “Tao không phải liếm cẩu! Tao là 'thâm tình ẩn nhẫn', hiểu chưa? Thể loại 'công thâm tình ẩn nhẫn' giờ đang hot lắm đấy!”
Cứ thế, cậu liếm ròng rã suốt hai năm, liếm đến mức học sinh tất cả các trường lân cận đều biết chuyện.
Cuối cùng! Thẩm Yến Đông cũng bị cậu liếm động lòng!
Sau buổi tiệc tốt nghiệp cấp Ba, Thẩm Yến Đông bất đắc dĩ chấp nhận nụ hôn của cậu, thậm chí còn hôn đáp lại.
Địch Triết vui mừng khôn xiết, mượn men say đưa người ta vào nhà nghỉ nhỏ bé...
Ngày hôm sau, hội huynh đệ gặp Địch Triết bước đi xiêu vẹo trên phố, tò mò hỏi: “Đại ca, hôm qua tỏ tình sao rồi?”
Địch Triết lén lút kéo chặt cổ áo, sợ dấu hôn cắn chi chít trên ngực bị lộ ra, giả vờ thất thần nói: “Sự nuối tiếc mang tên tuổi trẻ.”
Mọi người thở dài: “Quả nhiên, làm liếm cẩu không có kết cục tốt.”
Về đến nhà, với cái mông đau muốn rớt, Địch Triết thức trắng đêm sửa lại nguyện vọng đại học.
Mẹ kiếp! Nó vất vả cực khổ làm liếm cẩu là để thịt người ta, chứ không phải để BỊ THỊT!!!
Đường đường là một Alpha, lại bị Beta "lật đổ" ư?
Thật mất mặt quá đi thôi
Cậu muốn đổi sang một thế giới khác mà sống.
...
Hai tháng sau.
Địch Triết chạy ra nước ngoài chơi một vòng, điều chỉnh tâm trạng ổn thỏa, rồi quay về trường đại học làm thủ tục nhập học.
Nhìn thấy ký túc xá, cậu mừng rỡ.
Vận may thật tốt, được phân vào phòng đôi! Không biết bạn cùng phòng là ai nhỉ?
Hoàng hôn.
Bạn cùng phòng của cậu thong thả đến muộn.
“Đã lâu không gặp. Địch Triết.”
Có người đứng ở cửa nói chuyện với cậu.
Giọng nói thanh lãnh, vô cùng quen thuộc.
Đang vừa lắp máy tính vừa ăn vặt xem show giải trí, Địch Triết cứng đờ quay đầu lại, nhìn thấy Thẩm Yến Đông đang đứng ở cửa.
...
Mãi về sau này.
Địch Triết đi hỏi thăm, các bạn học nói cho cậu biết:
Trong khoảng thời gian cậu tham gia tiệc tốt nghiệp xong rồi "bốc hơi khỏi nhân gian", Thẩm Yến Đông – người vẫn luôn bình tĩnh tự nhiên – vì tìm cậu mà gần như phát điên.
