Kể từ ngày hôm đó cùng Thất hoàng tử uống trà, Thất hoàng tử đối đãi với ta càng tốt hơn.
Hắn đặc biệt cho phép ta mỗi ngày đều có thể gọi món, muốn ăn gì thì cứ bảo nhà bếp làm.
Ta vừa ăn vừa nghĩ, quả nhiên tới phủ Thất hoàng tử là đúng đắn rồi.
Mấy ngày không có việc gì, ta vẫn nằm trên giả sơn phơi nắng.
Thất hoàng tử thì ở dưới giả sơn ngắm nhìn ta.
Cũng không biết hắn nghĩ gì, đã cho dời hòn giả sơn đến ngay cửa viện chỗ hắn ở, đẩy cửa ra là có thể nhìn thấy giả sơn.
Ta vốn định đi nơi khác phơi nắng, nhưng lại quyến luyến hòn giả sơn mình đã nằm lâu như vậy, đành tiếp tục nằm phơi nắng trên đó.
Thất hoàng tử thường xuyên ngồi trong viện đọc sách, còn ta thì nằm trên giả sơn phơi nắng.
Hắn còn phải thỉnh thoảng trò chuyện với ta.
