BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 101

“Kính chào quý vị khách quý: Hoan nghênh đến với sân bay Hải Kinh, Hàng không xxx chúc quý vị có một hành trình vui vẻ.”

Nhiệm vụ phục hồi chức năng chân trước kết thúc, xác nhận cơ thể không có việc gì sau, Quý Việt Đình liền gấp không chờ nổi xuất viện.

Không thông báo cho Viên Mạn hoặc Quý Tụng Mân, hắn đơn giản thu thập hành lý trực tiếp lên máy bay về nước đi Hải Kinh, hạ cánh xuống nơi hắn từng cư trú mười mấy năm này.

Một trận bệnh nặng qua đi, tâm cảnh tính tình Quý Việt Đình thay đổi không ít, rất nhiều thứ trong mắt hắn mất đi trọng lượng, một số tầm quan trọng khác lại từ từ bò lên.

Bạn bè ngày xưa gửi lời mời hắn đều không đáp ứng, so với những cái đó, hắn đảo lại càng hy vọng ngẫu nhiên có thể trò chuyện với Quý Tụng Mân hai câu hoặc là gặp mặt Viên Mạn nhiều hơn.

Quý Việt Đình chính mình đều kinh ngạc, xem lại đủ loại trước đây, thế nhưng cũng cảm thấy mình tính thiếu gia quá mức, không biết đang bày đặt cái gì.

Bất quá cũng may hết thảy đều kịp thời.

Về nước vào nút giao mới của cuộc đời lại mở ra một đoạn yêu đương, nghe tới vô cùng hợp lý.

Thông tin liên lạc của Yến Trì lặng lẽ nằm trong điện thoại, nhưng Quý Việt Đình cũng không tính toán tùy tiện quấy rầy. Nói gì thì nói cũng là bạn học cũ nhiều năm không gặp, hắn lý nên trước biết rõ tình trạng tình cảm của đối phương rồi nói.

Vì thế, hắn cho phép trước những người bạn ở trong nước gửi tin nhắn.

Vài phút sau, hắn nhận được liên tiếp: “????” “Việt Đình, cậu lại về nước?”

Lại?

Quý Việt Đình không rõ nguyên do.

Bất quá hắn phỏng đoán, Yến Trì đại khái vẫn là độc thân.

Ở căn hộ tầng cao nhất trước kia an trí xong hành lý, Alpha cơ thể mới hồi phục không lâu có chút mệt mỏi, nhưng hắn không có nghỉ ngơi, lập tức ra cửa.

Nhìn những tòa nhà cao tầng thay đổi đung đưa ngoài cửa sổ xe, Quý Việt Đình biết, mình lập tức liền phải đến dưới lầu Trường Ưng.

Quý Tụng Mân từ đại học bắt đầu chính là một kẻ cuồng công việc không hơn không kém, Quý Việt Đình đối với điều này lại rõ ràng không còn gì để nói, cho nên hắn không nghĩ nhiều liền trực tiếp tới công ty, muốn cho người ta một bất ngờ.

Công nhân Trường Ưng đều có thẻ ID điện tử của mình, mỗi cửa khẩu thông hành đều cần nghiệm chứng, thân phận Quý Việt Đình không tầm thường, quét mặt là được, cơ sở dữ liệu công ty trong nước hải ngoại thông dụng, hắn một đường thông suốt đi vào tầng lầu văn phòng tổng tài.

Đại để là bởi vì Quý Tụng Mân ở đây, tầng lầu này an tĩnh đến cực kỳ, Quý Việt Đình trước kia đi theo Viên Mạn đã tới vài lần, đối với bố cục còn có ấn tượng, ngang nhiên đi về phía trước.

“Hôm nay sẽ không không ở đây chứ.....” Quý Việt Đình vừa định lấy điện thoại ra xem một cái, túi ong ong không ngừng, hình như là tin nhắn?

Lúc này, xa xa bỗng nhiên truyền đến hai tiếng cười nhẹ.

“!” Quý Việt Đình nghe ra được, đó là giọng nói của Quý Tụng Mân.

Chỉ là...... Anh trai hắn cư nhiên còn sẽ cười sao, còn sẽ cười như vậy?

Điều này không bình thường!

Hắn không khỏi bước nhanh hơn.

Cửa kính trượt chậm rãi hoạt động, khuôn mặt trầm ổn không hề cẩu thả của Alpha từ giữa sải bước ra, chỉ là khuôn mặt trước nay không có biểu cảm kia giờ phút này thế nhưng mang theo nụ cười ôn nhu, chiếc áo khoác dài treo ở một bên khuỷu tay anh ta, còn cánh tay kia, tựa hồ còn đang nắm một người nào đó.

Người đó từ bên trong cánh cửa chậm rãi đi ra, một đoạn cổ tay tế trắng dẫn đầu xâm nhập tầm nhìn Quý Việt Đình, rồi sau đó là ánh sáng phản xạ của chiếc nhẫn, cùng một góc áo gió mỏng nhẹ bay ra.

Ma xui quỷ khiến, Quý Việt Đình đột nhiên dừng lại bước chân.

Đại não vận tác chậm chạp, hắn nghĩ, có thể làm Quý Tụng Mân thay đổi lớn như vậy, thì người này nhất định chính là đối tượng anh trai mình giấu giếm, chị dâu của mình.

Đó là một người như thế nào?

Hắn ngước mắt nhìn lại.

Bất quá trong nháy mắt do dự, hai người nắm c.h.ặ.t t.a.y đã hoàn toàn đi ra khỏi văn phòng.

Họ thấp giọng nói chuyện với nhau, thân mật vô cùng, lại cùng lúc đó ăn ý liếc mắt, thẳng tắp đón nhận Quý Việt Đình đang đứng ở giữa đường.

Thời gian yên lặng.

Một phần nghìn cái chớp mắt, đồng tử Alpha trẻ tuổi chợt co rút lại trong ánh sáng.

Hắn không thể tin được, lồng n.g.ự.c và phế phủ lại như di sơn điền hải, trong khoảng thời gian ngắn sơn hô hải khiếu, hỗn độn đầy đất không thể vãn hồi.

Vì cái gì?

Quý Việt Đình cứng đờ.

Vì cái gì đối tượng của anh trai hắn...... Lại lớn lên giống y hệt Yến Trì?

Sự giằng co trầm mặc kéo dài thật lâu.

Chung quy vẫn là Alpha trẻ tuổi hơn chủ động phá vỡ cục diện bế tắc.

“Anh......” Quý Việt Đình khô khốc mở miệng, “Cậu ấy......”

Là ai?

Suy nghĩ bách chuyển thiên hồi, cơ thể trở nên cứng đờ không cách nào nhúc nhích, nhưng ánh mắt lại không thể rời đi một chút nào.

Khuôn mặt, ngũ quan và khí chất quen thuộc, Quý Việt Đình dám tin chắc mình sẽ không nhận sai, ngay cả nhiều năm không gặp, hắn cũng dám khẳng định người mảnh khảnh cao gầy trước mắt chính là Yến Trì.

Đây là Yến Trì.

Nhưng...... Ánh sáng phản chiếu từ chiếc nhẫn kia sao chói mắt như vậy, cậu ấy kết hôn? Lại vì cái gì nắm tay anh trai mình? Còn có...... Còn có sự thân mật người khác căn bản không thể chen vào giữa họ, đó là cái gì? Vừa rồi nụ cười của Quý Tụng Mân đâu, kia lại là cái gì?

Hô hấp đột nhiên trở nên rất khó khăn, đầu óc Quý Việt Đình thật loạn.

$$“Đi giúp cậu ấy một chút.”$$

$$“Không biết cậu còn nhớ cậu ấy không......”$$

$$“Tôi nhớ rõ.”$$

$$“Cậu về nước theo đuổi người?”$$

......

Những lời nói và ký ức thác loạn bỗng nhiên ập đến, khiến suy nghĩ hắn thoáng chốc trống rỗng.

Quý Việt Đình không phải kẻ ngốc, thẳng thắn mà nói, hắn vẫn là một người thông minh không nên coi thường.

Vài giây đối diện, hai ba nút thắt, sự kỳ quái bị mai một lập tức hiện lên, hốc mắt hắn đột nhiên trở nên đỏ bừng.

Còn cần nói cái gì?

Còn có cái gì không rõ ràng?!

“Quý, Tụng, Mân,” Quý Việt Đình nghiến răng, “Anh là anh trai tôi.”

“Ừm.”

“Vậy anh hiện tại, đang làm cái gì?”

Thần sắc Quý Tụng Mân bình tĩnh, như là đã sớm biết sẽ có ngày như vậy: “Như em thấy đó.”

Bất quá chỉ bốn chữ đơn giản, lại không hề báo trước đốt lên ngọn lửa vốn đã rào rạt trong Alpha, hắn bước một bước xông lên trước, khóe mắt muốn nứt ra, duỗi tay liền muốn bắt lấy cổ áo Quý Tụng Mân lạnh giọng chất vấn.

Nhưng hắn còn chưa kịp tới gần, đã bị một bóng dáng khác giơ tay ngăn lại.

Yến Trì nhíu mày chặn hắn: “Đây là công ty, cậu bình tĩnh một chút.”

Giọng anh không lớn, vẫn như trước đây, trong trẻo sâu lắng, chỉ là lúc này mang theo sự ưu tư...... Cùng với không vui.

Cổ Quý Việt Đình cứng đờ, ánh mắt chậm rãi chuyển dời đến trên khuôn mặt quen thuộc kia.

“Yến Trì, cậu không quen tôi sao?”

Yến Trì lắc đầu: “Quen biết, cậu là Quý Việt Đình.”

Có được đáp án chắc chắn như thế, Quý Việt Đình giống như đứa trẻ có người lớn chống lưng, những thứ trưởng thành bị vứt bỏ hết, hắn giống như có rất nhiều tự tin.

Nhưng ánh mắt giao nhau, Yến Trì chỉ hơi khó hiểu nói: “Vậy thì sao?”

Vậy thì sao?

Cái gì gọi là vậy thì sao?

Quý Việt Đình đầy ngập lửa giận, đột nhiên muốn nói tất cả những lời điên rồ, nhưng một khoảnh khắc trước khi lời nói sắp sửa xuất khẩu, sự khó hiểu trong mắt Yến Trì cũng chui vào lòng hắn, hắn thế nhưng cũng bắt đầu tự hỏi: Vậy thì sao?

Đúng vậy. Cao trung, ngay cả là hiện tại, hắn thích Yến Trì, có ý tứ với Yến Trì. Nhưng khoảng thời gian dài như vậy trước đây hắn chưa từng nói ra, Yến Trì đối với điều này cũng hoàn toàn không biết gì cả.

Cho nên nói cho cùng, tình cảm của hắn lại có liên quan gì đến đối phương?

Nhưng không phải như thế.

Rõ ràng không phải như thế!

Rõ ràng Yến Trì cũng thích chính mình......

Quý Việt Đình đỏ mắt, cánh tay giận dữ đã buông xuống, hắn giống như chú chó nhỏ không ai muốn, ủy khuất lại bất lực nhìn Yến Trì: “Tôi...... Tôi kỳ thật......”

Nhìn dáng vẻ mờ mịt của Alpha, Yến Trì và Quý Tụng Mân đều không mở miệng cắt ngang, một người không biết lý do, một người rũ mắt không nói, họ lặng lẽ chờ đợi lời nói tiếp theo của Quý Việt Đình.

“Yến Trì, tôi kỳ thật thích cậu.”

Lời nói nhiều năm trước, đến lúc này rốt cuộc đã nói ra.

Đối với hai người mà nói, điều này kỳ thật đều không tính là sai lầm hoặc mạo phạm, nhưng xác xác thật thật...... Đã chậm.

“Xin lỗi, cảm ơn cậu thích tôi, nhưng tôi hiện tại đã có bạn lữ.” Yến Trì rất bình tĩnh, lịch sự cự tuyệt.

Máu toàn thân đều phải ngừng chảy, Quý Việt Đình cười còn khó coi hơn khóc, hắn nhìn về phía Quý Tụng Mân, khàn giọng hỏi: “Là anh ấy sao?”

“Đúng vậy.” Yến Trì khẳng định.

 

back top