Miếng cắn tự động khóa lại, ánh sáng kim loại hoa râm lưu chuyển dưới đèn, chặt chẽ kiềm chế má Alpha.
Kì mẫn cảm của Alpha đỉnh cấp rất khó chịu đựng, điều này không chỉ nhắm vào Alpha, mà còn nhắm vào bạn đời của Alpha.
Chiếm đoạt, xâm chiếm, tình ái vĩnh viễn, bản năng Alpha sẽ bộc lộ không chút nghi ngờ trong kì mẫn cảm. Bất kể Alpha ngày thường tao nhã đến đâu, trong kì mẫn cảm, họ đều là dã thú.
“Bây giờ mới vừa bắt đầu, nếu em...... còn kịp.” Quý Tụng Mân vuốt ve mặt Yến Trì.
Beta như bị lời anh ta chọc tức, gạt tay anh ta ra tiến lên, thẳng đến khi hơi thở hai người gần sát quấn lấy nhau.
“Lúc không có liên quan đến anh, em còn dám vì một tin nhắn mà đi vào căn nhà kia.” Yến Trì ngước mắt, ngón tay chế trụ khe hở miếng cắn, hơi dùng sức kéo người về phía mình, “Bây giờ lại vì sao phải đi?”
“Ở lại, em sẽ rất vất vả.” Alpha đã nói rất uyển chuyển.
Người cũng như tên, anh ta quả thật khoan dung độ lượng, lúc như vậy còn chịu thả Yến Trì đi...... Đương nhiên, nếu cánh tay anh ta lúc này không ôm chặt lấy eo Yến Trì thì sẽ thuyết phục hơn.
Cảm nhận được xúc giác trên eo, Yến Trì nghiêng đầu cười một cái, nụ cười kia rạng rỡ đến làm người ta lóa mắt.
Alpha nhìn không chớp mắt.
“Cười cái gì?”
Yến Trì đỡ cánh tay anh ta, ghé tai nhẹ giọng nói với anh ta: “Quý Tụng Mân, anh có biết không, đồ dùng lần trước dùng xong...... Em lại mua rất nhiều đấy.”
Mỗi lần Quý Tụng Mân cảm thấy mình có thể bình tĩnh lại, Yến Trì lại đột nhiên không kịp phòng bị đổ thêm dầu vào lửa, khiến anh ta sôi trào lần nữa.
Lần trước như thế, lần này cũng vậy.
Bàn tay Alpha luồn vào áo sơ mi, áp sát vào eo thon, chiếc miếng cắn lạnh lẽo nhẹ nhàng cọ vào cổ Yến Trì: “Tiểu Trì lão sư, kiến thức sinh lý của em học đâu mất rồi, đừng để Alpha quá phóng túng, em quên rồi sao?”
Eo có chút nhột, Yến Trì nhẹ giọng nói: “Vậy anh xác định muốn bây giờ dạy em mấy thứ này? Vào lúc này?”
Khi anh nói nhỏ, ngữ điệu sẽ mềm đi, lơ lửng rơi xuống tai Quý Tụng Mân, như đang dỗ dành.
“...... Anh chỉ là không muốn em bị thương. Kì mẫn cảm anh có thể sẽ mất đi ý thức, nếu em nói gì, anh không nhất định có thể kịp thời phản ứng.” Quý Tụng Mân rũ mắt, mạch m.á.u trên trán đã hơi căng lên.
Đây là điềm báo của kì mẫn cảm.
Yến Trì dường như không nghe thấy, cúi đầu hỏi anh ta: “Điện thoại của anh ở đâu?”
“Ở trong túi.”
“Anh bây giờ nhảy ra, gọi điện thoại cho Trần trợ lý.”
“Hửm?”
“Bảo cậu ấy đón Ha Ha đi, giống như kì mẫn cảm trước đây của anh vậy, tiện đường cho em một khoảng thời gian, em cũng muốn xin Lương Ứng Văn nghỉ mấy ngày.” Những lời Quý Tụng Mân vừa nói dường như không hề tạo ra một gợn sóng nào ở Yến Trì, anh vẫn tiếp tục chỉ huy Quý Tụng Mân hành động, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.
Trần trợ lý với mức lương khổng lồ khiến người ta líu lưỡi, luôn túc trực 24/24 giờ, Quý Tụng Mân gọi một cuộc điện thoại, chỉ mất hơn mười phút, đối phương đã đến dưới lầu, mang theo đầy đủ tiện nghi đón Ha Ha đi.
Biết Quý Tụng Mân lần này phải trải qua kì mẫn cảm ở nhà Yến tiên sinh, cậu ta còn chu đáo mang tới một ít vật liệu mềm bọc và máy theo dõi triệu chứng.
“Yến tiên sinh, ngài nhớ rõ phải cất giữ đồ vật quý giá dễ vỡ, tránh hư hao hoặc bị thương. Chiếc máy kiểm tra đo lường triệu chứng này ngài đeo cho Quý tổng trên cổ tay là được, nếu xuất hiện bất kỳ tình huống đột phát nào, bên Trường Ưng sẽ phái người đến ngay, xin ngài yên tâm.”
Chuyên nghiệp thật, Yến Trì nghiêm túc lắng nghe, cuối cùng gật gật đầu.
Trần trợ lý mỉm cười: “Tuy nhiên Yến tiên sinh ngài hoàn toàn có thể yên tâm, nếu là ngài, tôi nghĩ Quý tổng sẽ không quá mất kiểm soát.”
Yến Trì rũ mắt: “Ừm, tôi biết.”
Về đến nhà, Yến Trì dán vật liệu mềm bọc cẩn thận, cất những chiếc lọ thủy tinh dễ vỡ và đồ đựng vào tủ chén, xác nhận vạn vô nhất thất sau, anh mới vào phòng ngủ.
Vừa vào cửa, không khí nặng nề cùng tin tức tố không thể ngửi thấy liền nặng nề áp xuống, bờ vai đơn độc hóa thành một sức nặng vô hình, Yến Trì vừa bật đèn đầu giường xong, cả người liền rơi vào lồng n.g.ự.c nóng bỏng của Alpha.
Nhiệt độ nhịp đập xuyên qua làn da va chạm vào tấm lưng mỏng manh kia, tim Quý Tụng Mân đập càng nhanh.
“Bây giờ anh khó chịu không?”
“...... Có chút choáng đầu.” Quý Tụng Mân ôm anh từ phía sau.
Yến Trì có thể nhận thấy sự thay đổi rất nhỏ, Quý Tụng Mân đại khái là đang nhẫn nhịn, nếu không nhịp tim sẽ không nhanh đến vậy.
“Có cần em giúp anh không?”
Quý Tụng Mân còn chưa kịp trả lời, Yến Trì đã thành thạo cởi khóa thắt lưng của anh ta. “Cạch”, tiếng kim loại vang lên rõ ràng bên tai hai người, rõ ràng là thời tiết vào thu, nhưng cả hai đều đổ mồ hôi.
Đồ vật bị gạt xuống sàn nhà, nhưng không ai bận tâm.
“Nếu lát nữa anh mất kiểm soát, em liền dùng cái này trói anh lại.” Yến Trì chỉ vào chiếc thắt lưng dưới đất, ra vẻ hung dữ nói.
Quý Tụng Mân bật cười một tiếng, kéo tay Yến Trì cởi cà vạt cho mình: “Dùng cái này đi, chắc chắn hơn.”
“Nếu anh không ngoan, Yến lão sư trói anh lại là được.”
Lời tuy nói thế, nhưng sóng biển dâng trào, đến cuối cùng drap giường ướt sũng không còn hình dạng, người bị xách tay trói lại lại thành Yến Trì.
Trong một mảng tối mờ, chiếc cà vạt buộc không tính là chặt, thậm chí không siết chặt đôi cổ tay trắng nõn kia, nhưng Quý Tụng Mân đòi hỏi quá nhiều, Yến Trì toàn thân vô lực, chỉ có thể cắn môi dưới nhẹ nhàng thở dốc.
Nhìn thấy Yến Trì cắn mình, Alpha lập tức cúi người muốn hôn, nhưng anh ta bị chiếc miếng cắn trói buộc, làm sao cũng không thể thoát ra.
Khát vọng bị khóa chặt, sự mềm mại gần trong gang tấc không thể chạm tới, Alpha nôn nóng dùng chiếc miếng cắn cọ xát làn da Yến Trì, để lại từng vệt đỏ trên đó.
Lạnh quá... Yến Trì rụt người lại.
Quý Tụng Mân còn tưởng anh muốn chạy trốn, lại túm mắt cá chân anh kéo người xuống dưới một đoạn.
“Quý Tụng Mân......” Yến Trì thật vô tội, trong mắt là hơi nước mênh mang, “Miếng cắn lạnh quá.”
Động tác Alpha thoáng chốc dừng lại.
“......”
Một lúc lâu sau, Quý Tụng Mân chậm rãi đứng dậy, ngón cái vuốt ve dấu vết bên gáy Yến Trì, khàn khàn nói: “Anh xin lỗi.”
Yến Trì muốn ôm anh ta, nhưng hai tay bị trói, trên người lại không có sức lực, chỉ có thể nói bằng ngữ điệu dính dính: “Không cần xin lỗi em...... Nhưng mà em buồn ngủ quá, thật nhiều lần rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát được không?”
Anh ấy mua rất nhiều, nhưng, nhưng cũng không chịu nổi Quý Tụng Mân dùng với tư thế này sao?
Vài lời ít ỏi, lý trí của Quý Tụng Mân bị tin tức tố mãnh liệt hòa tan đã được kéo trở lại.
Anh ta cởi trói đôi tay Yến Trì bằng cà vạt, nâng cổ tay anh cẩn thận xoa nhẹ vài cái.
Lông mi mảnh dài của Yến Trì bị nước mắt làm ướt sũng, từng chùm xếp chồng lên nhau, nhìn rất đáng thương. Cổ tay được Quý Tụng Mân xoa, anh an tâm chậm rãi ngủ, trong miệng còn lẩm bẩm nhỏ giọng: “Quý Tụng Mân, không cần...... xin lỗi.”
Alpha đứng lên, giữa hai bên rèm cửa sổ phòng ngủ hé ra một khe hở, ánh trăng không sáng lắm chiếu rọi vào, làm sáng lưng rộng rãi đẫm mồ hôi của anh ta, chiếu vào đuôi mắt phiếm hồng của Yến Trì.
Yên tĩnh chảy trôi, liên kết ánh trăng bọc hai người vào cùng một không gian.
Ôm người vào phòng tắm, Quý Tụng Mân một bên trong đầu miên man suy nghĩ điên cuồng, một bên cẩn thận rửa sạch sẽ cho người yêu.
Nước trong lẫn vào màu trắng, Quý Tụng Mân đặt Beta của mình vào chiếc khăn tắm mềm mại, sau đó như làm tổ, lại ôm người trở lại trên giường, trở lại nơi bốn phía chất đầy quần áo của Yến Trì.
Anh ta không nghỉ ngơi, chỉ để ánh mắt theo ngũ quan Yến Trì miêu tả từng lần, lặp đi lặp lại.
Nhờ vào sức nhẫn nại kinh người đến mức có thể nói là biến thái của Alpha, Yến Trì ngủ được chưa đầy nửa ngày sau, còn bị bế lên để uống nửa bát cháo.
Vừa ăn xong không nên vận động kịch liệt, anh không xương cốt giống như, lười biếng tựa vào lòng Alpha, sau đó để người yêu xoa bụng cho mình.
Mấy lần đầu họ đều làm biện pháp phòng ngừa, nhưng sau đó thật sự quá hấp tấp, liền có sơ hở.
“Quý Tụng Mân,” Yến Trì giọng khàn khàn gọi anh ta, “Anh nói nếu em là Omega, lúc này có phải đều phải có em bé rồi không?”
Tay Quý Tụng Mân đang xoa bụng cho người yêu hơi khựng lại: “Em thích trẻ con sao?”
“Rất thích...... Nhưng mà em rất kỳ lạ, em chỉ thích con của người khác, nhưng chưa từng tưởng tượng mình có con sẽ thế nào.” Yến Trì lẩm bẩm.
Anh sở dĩ sẽ kỳ lạ như vậy, đại khái là bởi vì chính mình cũng coi như là “con của người khác”.
“Nếu là mình sinh thì cảm giác sẽ rất đau,” Yến Trì cười cười, “Bất quá Beta khoang sinh sản đều thoái hóa, cũng sẽ không có khả năng này. Quý Tụng Mân, anh thì sao, anh thích trẻ con không?”
“Nếu em thích, anh sẽ cố gắng thích,” Tin tức tố d.a.o động tiến vào thung lũng, Quý Tụng Mân có đủ lý trí khách quan trình bày, “Theo cá nhân anh mà nói, anh cũng không thực sự thích trẻ con.”
Yến Trì hơi giật mình, anh nghĩ đến đám trẻ con ở viện phúc lợi Hồng Sơn.
Thì ra sự ôn hòa và bình dị gần gũi kia, chính là Quý Tụng Mân yêu ai yêu cả đường đi.
“Đối với Alpha mà nói, việc tạo ra một sinh mệnh quá dễ dàng, giống như cha anh, ngay cả anh còn không đếm được ông ấy rốt cuộc có bao nhiêu con riêng,” Quý Tụng Mân bình tĩnh nói, “Nhưng cơ thể mẹ mang thai rất vất vả. Yến Trì, bất kể em là Beta hay Omega, anh đều không hy vọng nhìn thấy cảnh tượng đó.”
“Sự kéo dài huyết mạch đối với anh mà nói, là thứ không quan trọng.”
“Vậy chúng ta có Ha Ha là được rồi,” Yến Trì nghiêng người, hôn lên đuôi mắt Quý Tụng Mân, “Một nhà ba người, đã rất hạnh phúc.”
Hai người ôn tồn một lát vào buổi sáng sớm, nghỉ ngơi xong tin tức tố cũng rục rịch, ngóc đầu trở lại.
