BỊ TRÓI BUỘC VỚI "HỆ THỐNG HIẾU TỬ", TÔI PHẢI DỖ NGỌT BỐ NUÔI ĐỂ THỪA KẾ GIA TÀI

Chương 4

“Haizz, hắn vừa nốc rất nhiều rượu ở tiệc xã giao, đến giờ vẫn chưa ăn gì...” Hệ thống thở dài.

Tôi vừa đặt thuốc cho hắn là chạy tót lên lầu ngay.

Lúc này, tôi thò người ra khỏi tầng hai nhìn xuống.

Cốc nước đã cạn.

Chu Ngộ Nghiên vẫn cầm lọ thuốc trong tay, ngón tay thon dài vô thức xoa xoa thân lọ.

Hắn co ro một mình trên ghế sofa, không biết đang nghĩ gì.

Dì Ngô hôm nay nghỉ phép, trong nhà chỉ có tôi và Chu Ngộ Nghiên.

Trong lòng tôi chợt động đậy.

“Thôi được rồi, tôi đã làm hiếu tử thì làm cho trót, nấu cho hắn bát cháo uống luôn được không?”

“Được!” Hệ thống đồng ý, giọng điệu còn đầy mong đợi.

Tôi chưa từng nấu ăn.

Nhưng mà cháo, chẳng qua là cho gạo vào nồi rồi thêm nước thôi.

Chắc là đơn giản.

Thế là, sau một hồi loay hoay trong bếp, không ngoài dự đoán, tôi làm cháy nồi.

Nhìn bãi đen sì trong nồi, tôi không biết nói gì hơn.

Vừa quay đầu lại, Chu Ngộ Nghiên đang dựa vào khung cửa nhìn tôi.

Xong rồi.

Lại làm hỏng việc nữa rồi!

Tôi vội ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu hắn.

Nhưng lần này không có con số màu đỏ nào nhảy ra.

Hắn lại không tức giận sao?

“Để tôi!”

Chu Ngộ Nghiên xắn tay áo sơ mi lên, lộ ra cánh tay nhỏ gọn, đường nét mượt mà.

“Anh á?” Tôi tỏ vẻ nghi ngờ.

“Uống thuốc cậu lấy cho, đỡ hơn nhiều rồi. Cảm ơn.”

Chu Ngộ Nghiên bất ngờ tiến lại gần, hơi cúi người, hai tay vòng qua eo tôi.

Cơ thể tôi không khỏi cứng đờ.

Cảm ơn thì cảm ơn đi...

Ôm, ôm làm gì cơ chứ...

Ngay sau đó, tay hắn lại rút ra khỏi lưng tôi.

Tháo tạp dề của tôi rồi đeo vào người hắn.

Tôi: “...”

Tôi bị hắn đẩy ra khỏi bếp.

Không lâu sau, hai bát cháo nóng hổi đã được đặt lên bàn ăn.

Trong bát cháo gạo thơm nồng có thêm sợi giăm bông thái nhỏ, rau xanh và trứng đánh bông.

Đó là món cháo mặn mà tôi thường thích ăn nhất.

Nhưng, tôi vừa ăn một miếng đã khựng lại.

Bởi vì hương vị này lại có một cảm giác quen thuộc như đã lâu không gặp.

 

 

back top