Ánh mắt cô gái dừng lại trên bàn tay mười ngón đan chặt của chúng tôi, như hiểu ra điều gì đó, cô ấy vừa khóc vừa chạy đi.
Lan Dao hất tay tôi ra định đuổi theo, bị tôi đá ngã xuống đất.
“Anh mẹ nó bị bệnh à?” Lan Dao chửi thề.
Tôi tức quá hóa cười: “Cậu mới bị bệnh! Cậu còn nhớ thân phận của mình không, muốn cắm sừng kim chủ của cậu à? Tôi cảnh cáo cậu, khi tôi còn chưa chán cậu, nếu cậu dám qua lại với đàn ông hay phụ nữ khác, tôi sẽ phế cậu.”
Lan Dao gật đầu, rồi cũng cười.
Sau đó đứng dậy, đóng cửa.
Rồi quay người lại, đẩy tôi ngã xuống ghế sofa, cúi đầu cắn tôi thật mạnh.
Tôi biết tên nhóc này rất cứng đầu, may mắn là tôi đã có sự chuẩn bị từ trước, giả vờ chiều theo cậu ta.
Khi cậu ta đứng dậy cởi quần, tôi đá một cước vào hạ thân cậu ta, rồi đè cậu ta dưới thân: “Chó điên nhỏ, cậu nghĩ sau này còn có thể đắc thủ lần thứ hai à?” Tôi dùng áo phông của cậu ta trói chặt hai tay cậu ta lại.
Cậu ta đau muốn chết, nhưng vẫn cười khùng khục, và còn buông lời đe dọa: “Anh đợi đấy, lần sau tôi vẫn ‘làm’ anh.”
Tôi vỗ mạnh vào m.ô.n.g cậu ta một cái: “Bây giờ cậu ngoan ngoãn chổng m.ô.n.g lên nói sau đi.”
Vật lộn đến gần sáng, tôi cuối cùng mới hài lòng vác cậu ta về căn hộ.
Dự án Bắc thành chính thức khởi động, tôi bận rộn sớm đi tối về mỗi ngày, thời gian gặp Lan Dao cũng ít đi.
Mỗi ngày tôi ra khỏi nhà thì cậu ta chưa dậy, tôi về đến nhà thì cậu ta lại ngủ rồi.
Bận rộn hơn nửa tháng cuối cùng cũng tạm lắng, ông nội lại muốn sắp xếp xem mắt cho tôi.
“Ông nội, con thật sự không có tâm trạng.”
Ông cụ ở đầu dây bên kia đe dọa: “Nếu con dám cho người ta leo cây, ông sẽ trực tiếp tuyên bố tin đính hôn của tụi con.”
Tôi bất lực, đành phải đi hẹn gặp.
Đối tượng xem mắt chính là nữ thần trong mộng của Lan Dao, ảnh hậu Trần Oánh.
Trần Oánh là người tốt, nhưng tiếc là không phải gu của tôi.
Tôi không thích mập mờ, nên nói rõ ràng với cô ấy là chúng tôi không hợp.
Không ngờ cô ấy cũng thở phào nhẹ nhõm, cô ấy cũng không thích tôi, chỉ vì áp lực gia đình nên mới phải đi xem mắt.
Để đối phó với người nhà, chúng tôi quyết định hợp tác, giả vờ là đã hợp ý nhau.
Gia tộc Quý ở A Thị có vị thế hàng đầu, cùng với Thẩm gia và Hoắc gia chúng tôi tạo thành thế chân vạc.
Ông cụ Quý thọ sáu mươi tuổi, tôi cần một bạn nữ đi cùng, Trần Oánh đã đi cùng tôi.
Lần đầu tiên tôi dẫn bạn nữ xuất hiện trong một dịp như thế này, ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, ai cũng nghĩ Hoắc gia sắp liên hôn với Trần gia.
Tôi không ngờ lại nhìn thấy Lan Dao ở đây.
Con chim hoàng yến của tôi, sự xuất hiện của cậu ta còn rực rỡ hơn.
Quý thiếu gia lớn Quý Tùng Minh nắm tay Lan Dao, nói với vị hôn thê của mình là Thẩm tiểu thư lớn Thẩm Châu rằng đó là bạn trai của anh ta.
