GIẢ THIẾU GIA HẮN CÓ Ý ĐỒ VỚI TÔI TỪ LÂU

Chương 14

 

Người khác mắng tôi thì tôi sẽ không tức giận đến thế, nhưng mắng Quý Thừa Châu thì không được.

Tại sao tôi không thể nghe bất kỳ ai nói xấu về cậu ấy?

Tim tôi “thịch” một cái, không dám nghĩ sâu hơn.

Nói gì thì nói, tôi và Quý Thừa Châu cũng là anh em lớn lên cùng nhau, chắc chắn là vì lý do này.

Tan sở, tôi chần chừ đi đến cửa nhà Quý Thừa Châu.

Trước đây tôi đều quẹt vân tay vào thẳng, hôm nay đột nhiên cảm thấy làm thế hơi bất lịch sự, nên cẩn thận nhấn chuông cửa.

Người ra mở cửa là Quý Thừa Châu, cậu ấy thấy tôi, mắt sáng rỡ: “Anh về rồi.”

Nói rồi kéo tôi vào nhà.

“Em không biết anh về, tối nay anh muốn ăn gì?” Quý Thừa Châu vừa nói vừa đi về phía bếp.

Tôi ngồi trên ghế sofa thấp thỏm không yên: “Quý Thừa Châu, em lại đây ngồi xuống, anh có chuyện muốn nói với em.”

“Anh muốn nói gì với em?” Quý Thừa Châu ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa, vẻ mặt mong chờ nhìn tôi.

Tôi nhìn Quý Thừa Châu đang ngồi trên ghế sofa, hít sâu một hơi, đứng dậy cúi người 90 độ: “Xin lỗi. Anh sai rồi.”

Nụ cười trên mặt Quý Thừa Châu biến mất, mặt cậu ấy đanh lại: “Anh đến tìm em hôm nay, chỉ để xin lỗi thôi sao?”

“Cũng không hẳn. Anh đến là muốn khuyên em quay về công ty, công ty vẫn nên giao cho em quản lý. Yên tâm, làm anh cũng không để em chịu thiệt, cổ phần của anh cũng chia cho em một nửa. Hahaha!”

Tôi cười ngây ngô hai tiếng, cố gắng giảm bớt sự ngượng nghịu.

Khoảng thời gian này, tôi phát hiện mình quả thực không phải là người có tài kinh doanh, chi bằng trực tiếp giao công ty cho Quý Thừa Châu quản lý.

“Anh cho em một nửa cổ phần, là muốn em quay về quản công ty, hay là muốn em quên chuyện hôm đó?”

Nụ cười tắt ngúm ngay lập tức.

Sao cậu ấy đoán trúng ý tôi nhanh thế?

“Anh nghĩ em thiếu số cổ phần đó của anh sao?”

Đúng là không thiếu, công ty công nghệ của Quý Thừa Châu kiếm tiền như vậy, dù không có cổ phần của Quý Thị, cậu ấy cũng là người giàu nhất nhà tôi.

 

back top