GIẢ THIẾU GIA HẮN CÓ Ý ĐỒ VỚI TÔI TỪ LÂU

Chương 16

 

Sáng sớm hôm sau, tôi lợi dụng lúc Quý Thừa Châu đi vào phòng sách xử lý công việc, hèn nhát ôm m.ô.n.g chạy trốn.

Vừa về đến nhà, tôi đã thấy cả nhà đều ngồi trên ghế sofa phòng khách, không khí bao trùm một màu u ám.

Hôm nay không phải cuối tuần sao? Sao mọi người đều dậy sớm thế? Ngay cả Quý Tri Thư hay thức khuya cũng đã dậy rồi.

Tôi tò mò hỏi: “Mọi người bị làm sao vậy?”

Bố tôi hút một hơi thuốc: “Vừa rồi vài vị giám đốc đến nhà, bảo Tiểu Châu mau quay về công ty, nói cứ thế này thì công ty sắp phá sản rồi.”

Tôi chột dạ nhớ lại, tuần trước vì giận dỗi với Quý Thừa Châu, tất cả tài liệu đều do tôi tự mình phê duyệt.

Kết quả là ba hợp đồng bị đổ bể, năm dự án bị phá hỏng.

Mông lại càng đau hơn!

“Mấy hôm trước anh đã nói chuyện với Tiểu Châu, nó vẫn không muốn quay về công ty.” Nói rồi, bố tôi buồn rầu nhả ra hai vòng khói thuốc.

“Phá sản? Chồng ơi, nhà mình thật sự sẽ phá sản sao? Nếu nhà mình phá sản thật, nhan sắc, nghi thức xã giao, phẩm chất tốt đẹp và tính cách thậm chí là linh hồn của em đều sẽ bị hủy hoại mất.”

Nói rồi mẹ tôi khóc nức nở.

Quý Tri Thư bên cạnh vội vàng an ủi mẹ: “Mẹ yên tâm, gần đây con đang viết tiểu thuyết, cũng đạt được chút thành tích nhỏ, dù nhà có phá sản, con cũng có thể nuôi mẹ, sẽ không để mẹ bị đói đâu.”

Mẹ tôi nhìn cậu ấy đầy hy vọng: “Con trai mẹ thành nhà văn rồi, giỏi quá, nói mẹ nghe tiểu thuyết của con một tháng kiếm được bao nhiêu tiền?”

“À~ 100 tệ.”

Tôi không nhịn được đảo mắt, đúng là không c.h.ế.t đói, trung bình mỗi ngày 3 tệ, mỗi bữa cả nhà chia nhau một cái bánh màn thầu.

Đang lúc tôi định cằn nhằn, ngoài cửa truyền đến giọng của dì giúp việc: “Cậu chủ Thừa Châu, sao cậu đột nhiên quay lại vậy?”

Tôi trừng mắt, che m.ô.n.g lại, cậu ấy sao lại đuổi đến tận đây?

 

back top